Bọn họ rất hiếu khách
Người đàn ông này cường tráng như báo rừng, cơ bắp chân bộc phát, Trần Lật còn chưa kịp nhìn rõ động tác cụ thể thì đã từ trên cây đứng bên cạnh cậu.
Phó Mặc Ương cúi đầu nhìn cậu, giống như đêm qua, với nụ cười xấu xa trên môi: "Cậu lạc đường à?"
Trần Lật sững sờ trong hai giây, cho đến khi Tang Na bị đá lăn lộn trên mặt đất vài vòng mới nhận ra rằng những lời khiêu khích của người đàn ông này là dành cho cậu.
Phó Mặc Ương ôm cậu như một con gà: "Cậu có sợ không?"
Hắn chỉ thích nhìn thấy Trần Lật sợ hãi như một con cừu non.
Bây giờ cũng rất hưởng thụ.
Trước đây hắn chưa bao giờ biết rằng mình có một sở thích tồi tệ như vậy.
Tang Na từ dưới đất đứng dậy trừng mắt nhìn Phó Mặc Ương, nhưng cô không dám lại gần hắn, trực giác giống như động vật khiến cô cảm nhận được ở người này có một luồng khí nguy hiểm cùng đồng loại.
Nhưng nhìn Trần Lật mùi hương trên người người kia rất hấp dẫn cô, cho nên cô cố nén sợ hãi không chịu rời đi.
Phó Mặc Ương phớt lờ cô và tiếp tục trêu chọc Trần Lật, nhất quyết bắt cậu mở miệng nói chuyện.
"Nếu như cậu không nói, tôi đem cậu trả lại cho cô ta."
Nói xong, hắn thản nhiên buông tay, coi như xoay người rời đi.
Một giọng nói nức nở vang lên: "Không muốn!"
Trần Lật thực sự kinh hãi, cách đó không xa thôn dân còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-nhan-vien-npc-trong-vo-han-luu/2743438/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.