Phó Mạc Ương cố tình không nói gì, hắn nhìn đi chỗ khác: "Đi thôi, nếu quá muộn thì dễ dàng gặp nguy hiểm."
Từ "nguy hiểm" được thốt ra từ miệng hắn, bản thân nó đã mang một cảm giác không không hài hòa.
Trần Lật tin nên có chút lo lắng đuổi theo bước chân của hắn.
Cậu vướng vào bí mật nào đó trong lòng, đồng thời còn phải cảnh giác với bóng tối xung quanh, quên mất vụ cổ tay bị nắm.
Giống như một con cừu non ngây thơ bị một con sói đầy mưu mô dụ về ổ của nó.
Những ngôi làng ở đây hiếm khi sử dụng điện, hầu như không có đèn bên đường, họ chỉ có thể đi bộ trở lại trên con đường có ánh trăng yếu ớt.
Bóng người bị kéo rất dài.
Vừa đi, Trần Lật không khỏi hướng Phó Mạc Ương dựa vào.
Người đàn ông nhìn về phía trước và bước đi đều đặn, như thể bóng tối của màn đêm không sinh ra bất kì ảnh hưởng nào đến hắn.
Kỳ thật đúng là như vậy, hiện tại nếu như có người nhìn thẳng vào mắt của hắn, sẽ phát hiện trong con ngươi màu xám bạc tản ra một tia nhàn nhạt màu trắng, thật giống dã thú hung ác về đêm.
Phó Mạc Ương hơi nheo mắt hài lòng khi thấy con cừu non vô tri đang tiến lại gần mình, thậm chí còn cố tình thả chậm bước chân để cảm nhận sự phụ thuộc theo tiềm thức này.
Đây là lần đầu tiên một vật yếu đuối mỏng manh như vậy lại theo bản năng tin tưởng hắn, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-nhan-vien-npc-trong-vo-han-luu/2743429/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.