“Tiểu hòa thượng, sau này đi theo ta, ta dẫn ngươi đi ăn ngon uống say.” Trần Mục nhìn cái đầu trọc của Kim Thiền, vốn muốn đưa tay ra xoa nhưng lại cảm giác lòng bàn tay hẳn sẽ đau rát lắm, hắn nhìn thấy kiếm văn in sâu trong lòng bàn tay.
“Đây là?” Trần Mục nhìn kiếm văn huyết sắc dần dần mờ đi, cuối cùng ẩn vào trong da thịt, rất rõ ràng đường kiếm văn này là do Đế kiếm lưu lại.
Kiếm văn không mang theo bất kỳ năng lượng nào, càng giống với tọa độ hơn, Trần Mục không biết Đế kiếm có ý gì: “Chỉ có sức mạnh của bản thân mới là Tiên Đạo.”
Trần Mục dẫn theo Kim Thiền quay lại Thanh Thạch đồng, hắn để đám đại thần Viêm Sát tuần tra vùng phụ cận, kiểu cường giả như bọn họ dù cách vạn dặm cũng có thể chạy tới ngay lập tức.
Thanh Thạch đồng, ánh mặt trời rạng rỡ.
Sở Sở đang ở trong đình viện, nàng ta ngồi trên băng ghế nhỏ, hai chân bắt chéo, một tay chống cằm, khoảng thời gian này đi theo Trần Mục, khuôn mặt nhỏ của nàng ta đã trở nên tròn trịa, nàng ta đang ngồi ngây ngốc trong viện tử.
Trần Mục dẫn theo Kim Thiền trở về viện tử.
Sở Sở phấn khích đứng bật dậy, nàng ta đi đến trước mặt Trần Mục, nhếch miệng cười ngọt ngào: “Đại ca ca.”
Trần Mục ngồi xổm người xuống, xoa nhẹ đầu của Sở Sở, sau đó nhìn chăm chú vào đôi mắt đỏ thẫm của nàng ta, gần đây Ma Thần nhiều lần có động thái khiến hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3747037/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.