🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Bây giờ Trần Mục không lo nổi những chuyện khác, hắn chuẩn bị thử trước xem có thể ra ngoài được không, nếu như có thể thuận lợi rời khỏi thì sẽ dẫn theo những người khác rời đi. 

 Trấn Thiên Ấn giải phóng hào quang chói mắt, giống như tọa độ, chỗ sâu trong bóng tối có đạo quang trụ rơi xuống, đạo quang trụ kia vừa vặn bao trùm lấy Trần Mục. 

 Thân thể Trần Mục biến mất trong phong ấn địa. 

 Đại năng vốn đang đánh nhau túi bụi đều lần lượt dừng tay, Cửu Nhị Ma Thần chế nhạo: “Ha ha, đám hèn nhát các ngươi thật đáng thương.” 

 Cửu Tứ Ma Thần nhàn nhạt nói: “Cứ quan sát đi, có lẽ hắn sẽ quay lại.” 

 Ma Thần xung quanh lũ lượt gật đầu. 

 Trần Mục lại trở về trong đường hầm, hắn thông qua Trấn Thiên Ấn thành công rời khỏi Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, đây là cửa sau, cửa chính thật sự ở Viễn Cổ Tiên thành, chỗ đó còn có cánh cổng có thể mở ra phong ấn địa. 

 Đây cũng là lý do cường giả Tiên giới trấn thủ ở Viễn Cổ Tiên thành, bây giờ Trần Mục nắm giữ cửa sau, có thể vòng qua bọn họ tùy ý ra vào Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, thậm chí là giải phóng tù nhân ở bên trong. 

 Trần Mục lại thôi động Trấn Thiên Ấn lần nữa, trong phong ấn địa có đạo quang trụ rơi xuống, vừa vặn rơi vào trên người Kim Thiền không nghiêng không lệch, sau đó hắn ta biến mất. 

 Kim Thiền xuất hiện bên cạnh Trần Mục, hắn ta khom người nói: “Đa tạ thí chủ.” 

 Trần Mục trầm giọng nói: “Ta nhìn thấy nguyên nhân ngươi tiến vào Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, Phật chỉ cầu xin Thần Đế phong ấn ngươi là muốn giữ lại mồi lửa cho Phật tộc.” 

 “Tiểu tăng hiểu rõ.” 

 Kim Thiền hành lễ với Trần Mục. 

 Ngay sau đó lại có quang trụ rơi xuống, Sát Viêm vui mừng khôn xiết, nhưng những cường giả còn lại đều lao vào quang trụ kia, Trần Mục chỉ có thể buộc phải gián đoạn truyền tống. 

 Quang trụ đột nhiên biến mất. 

 Cửu Nhị Ma Thần lạnh lùng nói: “Trông coi kỹ bọn họ, tuyệt đối không được để bọn họ cũng rời đi.” 

 Mấy người Sát Viêm và Băng Thanh nhìn thấy hy vọng, chứng tỏ Trần Mục vẫn nhớ đến bọn họ. 

 Vẻ mặt mọi người căng thẳng, tất cả đều đang chờ đợi quang trụ xuất hiện, Trần Mục không tiếp tục thử nữa, hắn đang muốn nghĩ cách tiến đến Viễn Cổ Tiên thành. 

 “Tiểu hòa thượng, sau khi rời khỏi đây ngươi có chuyện gì muốn làm không?” Trần Mục nhìn về phía Kim Thiền, trông hắn ta cũng chỉ lớn bằng Sở Sở, trên người mặc cà sa kim sắc, khuôn mặt nhỏ hiền hòa. 

 Trừ lúc chiến đấu thì Kim Thiền đều chắp hai tay trước ngực, giọng nói hắn ta nhỏ nhẹ: “Chư phật đi hướng Tây, Phật chủ bảo ta tìm kiếm Bỉ Ngạn trong hồng trần.” 

 “Bỉ Ngạn, thật sự có Bỉ Ngạn sao?” Trần Mục lẩm bẩm một mình, hắn đã nghe nói rất nhiều rất, rất nhiều cường giả đều đang tìm kiếm nơi đó. 

 Khuôn mặt nhỏ của Kim Thiền nghiêm túc nói: “Bỉ Ngạn có tồn tại, chỉ là chúng ta không thể nào thoát khỏi biển khổ.” 

 Trần Mục cười gật đầu: “Đừng nói thoát khỏi biển khổ, có thể thoát khỏi bí cảnh hay không còn khó nói.” 

 Thông qua Trấn Thiên Ấn, Trần Mục nhìn thấy tình hình bên ngoài, có cường giả Tiên Vương canh giữ bên ngoài hầm mỏ, trong bí cảnh còn có lượng lớn cường giả Tiên Đạo, muốn rời khỏi bí cảnh thì buộc phải thông qua truyền tống trận của Viễn Cổ Tiên thành. 

 Khuôn mặt nhỏ của Kim Thiền nghiêm túc nói: “Thí chủ, ngươi giúp đỡ tiểu tăng rời khỏi phong ấn địa, tiểu tăng nhất định dốc hết sức lực trợ giúp thí chủ rời khỏi chỗ này.” 

 Trần Mục không vội rời khỏi hầm mỏ, hắn tiếp tục đi vào chỗ sâu trong hầm mỏ, không có đường để thu thập hồng thạch, Kim Thiền đi chân trần, giẫm không bước đi. 

 Số lượng hồng thạch ở sâu trong đường hầm càng lúc càng nhiều, Trần Mục thu thập được lượng lớn hồng thạch, hắn tế cho Hồng Mông Thụ, Hồng Mông Thụ nhanh chóng sinh trưởng ở bên trong. 

 Rất nhanh bọn họ đã ra khỏi đường hầm, đi đến không gian lòng đất rộng lớn, chỗ này được hồng quang bao phủ, năng lượng sinh mệnh xung quanh nồng đậm, phía trước có hồng thạch khắp nơi, cách đó không xa còn có hồ nước huyết sắc rộng lớn. 

 Xung quanh hồ nước huyết sắc còn có rất nhiều thông đạo, hẳn là thông đến những hầm mỏ khác. 

 Trong hồ nước huyết sắc có năng lượng sinh mệnh dày đặc, trong mắt Trần Mục hiện lên kim quang, hắn khẽ cau mày, trong hồ nước có dao động sinh mệnh mờ nhạt, nhưng lại không nhìn thấy dấu tích có sinh linh tồn tại. 

 Kim Thiền nhìn vào hồ nước, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc: “Không có ở đây, sống trong luân hồi.” 

 Trần Mục có cảm giác sau lưng phát lạnh, có cảm giác bị nhìn trộm, hắn ngắm nhìn bốn phía, không phát giác được có gì khác thường. 

 “Chẳng lẽ đến từ quá khứ?” 

 Trần Mục bắt đầu suy diễn, ý thức của hắn xuất hiện trong dòng sông Thời gian, bên tai vang lên tiếng đại lộ gầm rú, huyết quang ngút trời ở thượng du của dòng sông. 

 “Thay! Trời! Hành! Đạo!” 

 “Linh Lạc thành bùn nát thành bụi, chỉ có hương thơm vẫn như cũ.” Trần Mục không khỏi xýc động, vị cường giả kia giữ lại năng lượng cuối cùng ở đây. 

 Hồng Mông Thụ nổi lên trên hồ nước huyết sắc, sau đó đáp xuống ở giữa, rồi lại điên cuồng sinh trưởng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong nháy mắt đã cao mấy trăm trượng, giữa các cành cây có ánh sáng mờ ảo, đó là quy tắc trật tự. 

 “Hắn ta biết ta sẽ đến nên muốn nhắc nhở ta sao?” Trần Mục nhớ lại cuộc đối thoại kỳ lạ trong đường hầm: “Trên đường luân hồi, quay đầu lại chính là thất bại.” 

 Trần Mục chuẩn bị tiến đến Viễn Cổ Tiên thành để kí danh, lấy được Thất Kiếp Luân Hồi Đan là có thể độ kiếp, độ qua luân hồi kiếp là có thể trở thành Tiên Vương, trở thành cường giả Tiên Đạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.