🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Vẻ mặt Trần Mục khẽ kinh ngạc, rõ ràng thiếu niên đã kế thừa huyết mạch Thần tộc, hắn ta có thần lực mạnh hơn Trần Dĩnh, đoán chừng đã thức tỉnh huyết mạch Thần tộc rất nhiều năm, đã bị Thái Thanh Tiên Cung khống chế. 

 Thần tộc trưởng thành, thần lực sẽ theo đó càng ngày càng mạnh, cho đến khi thành niên đạt đến đỉnh phong. 

 Thái Thanh Tiên Cung nội hàm thâm sâu, thậm chí còn có Thần tộc tọa trấn, cho dù Trần Mục độ kiếp thành công cũng không nắm chắc tuyệt đối có thể thuận lợi mang tiểu muội đi, dù cho kết quả như thế nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ. 

 Ý thức của Trần Mục trở về thức hải. 

 Hắn đang hấp thụ Thái Sơ Thần Nguyên không ngừng, vết thương lớn đang lành lại, phối hợp với tẩy lễ của Hồng Mông Tử Khí, Trần Mục dần dần hồi phục đỉnh phong. 

 Sở Sở ngồi xổm bên cạnh Trần Mục, nàng ta đang cầm sách trong tay, đây là cuốn truyện Trần Mục tặng cho, lúc không có việc gì làm nàng ta sẽ thích xem nó, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười. 

 Thần thuyền xuyên toa hư không với tốc độ rất nhanh, bọn họ đã cách Tiên giới đại lục rất xa. 

 Một tháng sau. 

 Trần Mục luyện hóa Thái Sơ Thần Nguyên thành công, vật chất Thần tộc tràn vào cơ thể, Chân Long Huyết Mạch và Chân Phượng Huyết Mạch trong cơ thể được thăng cấp đáng kể, hư ảnh Chân Phượng lượn quanh, thần thuyền vang vọng tiếng long ngâm và phượng minh. 

 Vết thương lớn trong cơ thể lành lại rất nhanh, vết nứt trên người hắn đã biến mất rất nhiều, Trần Mục cảm thấy không hoàn toàn là hiệu quả của Thái Sơ Thần Nguyên. 

 Sau khi Trần Mục luyện hóa Thái Sơ Thần Nguyên xong, hắn thông qua Trấn Thiên Ấn để nhìn thấy cảnh tượng ở nhân gian, trong Hắc Thạch thành có lập tượng đá của hắn, trông rất anh tuấn tiêu sái. 

 Bách tính đi ngang qua đều sẽ dừng chân trước tượng đá, trong mắt đều mang vẻ ngưỡng mộ, xung quanh còn có trẻ con bàn tán, bọn họ kể những câu chuyện về Trần Mục. 

 Trên người bọn họ tản ra ánh sáng nhạt, sau đó bị tượng đá ngưng tụ lại, đây là nguồn gốc của lực lượng thần bí, cỗ năng lượng kia ở khoảng cách rất xa xôi nhưng lại có thể giúp đỡ Trần Mục. 

 “Đây là năng lượng mà Phục Tiên lão bà cần?” Trần Mục có thể cảm nhận được cỗ năng lượng này, nó giống như dòng nước nhỏ giọt đang liên tục nuôi dưỡng nhục thân của hắn. 

 Trần Mục còn chú ý thấy cỗ năng lượng này cũng bị Trấn Thiên Ấn hấp thụ, nếu như Trấn Thiên Ấn hấp thụ năng lượng đủ nhiều thì hắn có thể sử dụng Trấn Thiên Ấn mà không bị thương tổn. 

 Ở Bắc Hoang đã có rất nhiều tượng đá của Trần Mục, ở Nam Hoang cũng có, Trần Hạo đang cố gắng xây dựng tượng đá giúp Trần Mục, còn kể những câu chuyện về Trần Mục ở khắp các nơi, là nhị ca của Trần Mục, mọi người đều tin tưởng lời hắn ta nói, hiệu quả tuyên truyền còn tốt hơn thần miếu của Khương Phục Tiên. 

 Trần Mục nhìn thấy mấy người Trần Hạo đang bôn ba không ngừng, làm sao hắn có thể phụ sự kỳ vọng của bọn họ. 

 Trần Mục nghe được tiếng thì thầm, sau đó hắn tập trung sức chú ý thì phát hiện trên tiểu trấn hẻo lánh có lão phụ nhân đang quỳ trước tượng đá, hai tay chắp trước ngực, bà ta cầu khấn Trần Mục giúp đỡ cho tôn nữ bị bệnh của bà ta. 

 Lão phụ nhân còn mang theo nhang đèn, nhìn thấy khuôn mặt già nua tiều tụy của bà ta, Trần Mục muốn giúp nhưng khoảng cách lại rất xa, căn bản không vươn tay tới nổi. 

 Ý thức của Trần Mục lập tức đi đến Lăng Vân tông, hắn xuất hiện trong thức hải của Tần Nghê Thường, Tần Nghê Thường đang xử lý công việc của tông môn, nhìn thấy Trần Mục thì ngạc nhiên đứng bật dậy. 

 “Tiểu sư đệ, là đệ sao?” 

 “Sư tỷ, tất nhiên là đệ.” 

 Tần Nghê Thường trở nên hưng phấn tinh thần: “Đệ không sao chứ? Dao Dao thế nào rồi.” 

 Ý thức của Trần Mục thở dài nói: “Đệ không sao, Dao Dao bị bắt, đệ đang nghĩ cách cứu viện, hiện giờ có chuyện muốn nhờ tỷ.” 

 Tần Nghê Thường cũng biết tình cảnh khó khăn của Trần Mục, nàng ta không nói những lời xui xẻo, trầm giọng nói: “Chỉ cần là việc sư tỷ có thể làm được, sư tỷ chắc chắn sẽ giúp đệ.” 

 Vẻ mặt Trần Mục trịnh trọng nói: “Có lão phu nhân đang quỳ bái trước tượng đá của đệ, tôn tử của bà mắc bệnh nặng, đệ muốn nhờ sư tỷ giúp đỡ.” 

 “Thế mà đệ lại có thể biết được những chuyện này, được, sư tỷ giúp đệ, nói vị trí cho ta..” 

 “Lão phụ nhân kia ở Đông Hoang, Đại Thanh quốc, Nhạn Bắc quận, Trừ Châu, Tiểu Thạch Đầu trấn.” 

 Trần Mục trực tiếp lạc ấn dung mạo vào thức hải của Tần Nghê Thường: “Sư tỷ, làm phiền tỷ vậy.” 

 Tần Nghê Thường khẽ mỉm cười: “Chỉ cần giúp được cho tiểu sư đệ thì sư tỷ không ngại phiền phức, đệ phải sống thật tốt, sau này quay lại mời sư tỷ uống rượu.” 

 “Nhất định.” 

 Trần Mục chắp tay hành lễ. 

 Trần Mục lại nghe thấy tiếng triệu gọi khác. 

 Một số người đang mong cầu cho năm tháng bình an, một số người đang cầu vinh hoa phú quý, một số người đang cầu nhân duyên tốt đẹp, những điều này Trần Mục không biết phải giúp đỡ thế nào. 

 Trần Mục nghe thấy rất nhiều lời triệu gọi đặc biệt. 


 Trần Mục nghiêm túc nói: “Chăm chỉ tu luyện, bảo vệ muội muội ngươi thật tốt.” 

 Nam hài ngẩng đầu lên, trong đầu hắn ta xuất hiện rất nhiều hình ảnh có liên quan đến Hô Hấp pháp và kiếm kỹ cơ bản: “Đa tạ tiền bối, ta sẽ bảo vệ tốt cho muội muội.” 

 Có đứa trẻ đồng hương đi ngang qua lập tức ôm bụng cười lớn: “Ha ha ha, tên ngốc Đoàn điên rồi.” 

 Đoàn Phong quỳ bái với tượng đá của Trần Mục, hắn ta mặc kệ lời chế nhạo, sau đó trở về căn nhà tranh, muội muội nhỏ nhắn xinh xắn đang nướng khoai trong nhà.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.