Hắn cách xa đồng bằng huyết sắc, nhìn sương đen quỷ dị xuất hiện, may mà sương đen không ra khỏi đồng bằng huyết sắc.
Trần Mục cảm thấy nơi này có chút kỳ lạ, hắn không nán lại mà quay thẳng về đường cũ.
Tinh Vẫn cấm địa lại xuất hiện dị tượng lần nữa, tu tiên giả gần đó đều bị chấn kinh, Mộ Hồng Liên nhìn về chỗ sâu trong cấm chế, nàng ta suy đoán những thứ này có liên quan đến Trần Mục.
“Trước kia Tinh Vẫn cấm địa chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, nơi này e là có biến cố!” Gần đó có tu tiên giả ngưng trọng sắc mặt.
Thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung cau mày lại: “Tên kia ngã xuống ở chỗ sâu trong cấm chế thì thật đáng tiếc!”
Đại Kiếm Tiên cầm đầu nhìn thấy Trần Mục, khóe miệng giễu cợt nói: “Có điều tên đó vẫn còn sống.”
Trần Mục trở lại bên cạnh Mộ Hồng Liên, Mộ Hồng Liên tò mò nói: “Chủ thượng, bên trong có gì thế.”
“Đồng bằng huyết sắc quỷ dị.”
Trần Mục cảm thấy cấm chế ở nơi đó rất đặc thù, dưới đất có thể có thứ không sạch sẽ, bởi vì quỷ dị nên hắn không quan sát kĩ càng.
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi nói.”
Trần Mục và Mộ Hồng Liên rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa.
Bọn họ vừa xuyên qua xương xám đi đến bên ngoài hoang nguyên thì gặp phải thiên kiêu của Thái Thượng Tiên Cung, bọn họ chặn đường đi của Trần Mục và Mộ Hồng Liên.
Đại Kiếm Tiên cầm đầu híp mắt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3737200/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.