🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 Tô Mân cười nói: “Tiểu Mục, lần này con trở về là có chuyện gì sao?” 

 Trần Mục trịnh trọng nói: “Chủ yếu là muốn nói lời tạm biệt với sư tôn, sau đó còn muốn trò chuyện với sư tôn xem đi đến Tiên giới từ nơi nào thì tốt nhất!” 

 Tô Mân suy nghĩ cẩn thận rồi trầm giọng nói: “Trước kia Lăng Vân tông có ghi chép lại, phía trên chúng ta là Vũ Châu, mà vùng phụ cận Lăng Vân tông đang bị cường giả Tiên giới chú ý tới, ta nghĩ Bắc Hoang chắc chắn cũng có xác suất cao đang bị theo dõi.” 

 Trần Mục nghĩ đến việc đánh dấu Vũ Châu, tốt nhất là từ Hoang Châu đi đến Tiên giới, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, sau đó tìm cách lấy được bản đồ chi tiết của Tiên giới. 

 Tô Mân gợi ý nói: “Đông Hoang và Tây Hoang đều là vị trí rất tốt, nhưng Tây hoang quá vắng vẻ, ngược lại dễ thành trọng điểm ám sát.” 

 Trần Mục cũng thấy rất có lý, hắn dự định đi đến Táng Tiên địa ở Đông Hoang rồi từ đó đi đến Tiên giới. 

 Trước khi chia tay. 

 Trần Mục đi đến Lạc Hà phong. 

 Tần Nghê Thường đang bế quan trong Phượng Huyết trì. 

 Trần Mục vốn muốn nói lời tạm biệt với nàng ta, nhưng thấy Tần Nghê Thường đang tu luyện nên cũng không quấy rầy, sau đó hắn lại đến Tử Dương phong thăm Triệu Phi Yến, nàng ta đang bế quan tu luyện. 

 May mà các trưởng lão còn lại của Lăng Vân tông đều khá tận tâm, Lăng Vân tông bày ra cảnh tượng phồn hoa, Trần Mục đặt cấm chế lên Ngạo Kiếm phong, chủ yếu là không muốn chỗ này bị làm bẩn, sau đó ngồi thần thuyền đi đến Táng Tiên địa ở Đông Hoang. 

 Đông Hoang, Táng Tiên địa. 

 Chỗ này đã trở thành ốc đảo, trong trận chiến năm đó, những ngọn núi lân cận bị san bằng giờ đây đã trở thành khu rừng rậm rạp, vật chất Tiên giới khiến nơi này tràn đầy sinh cơ. 

 Trần Mục cầm Thanh Vân kiếm trong tay, khoảnh khắc hắn ngẩng đầu lên, kiếm quang chém về phía bầu trời, bầu trời bị xé toạc, vật chất Tiên giới kim sắc rơi xuống, hắn nhún người nhảy lên, trong nháy mắt chân thân đã đáp đến Tiên giới, hắn đáp xuống trong rừng nguyên sinh, xung quanh có rất nhiều yêu thú, nhưng chúng đều đang chạy trốn. 

 Linh khí xung quanh càng dày đặc, áp lực mạnh hơn nhân gian gấp nhiều lần, không gian của Tiên giới cũng không thể phá vỡ, Trần Mục vung tay lên, không gian chấn động, nếu như ở nhân gian thì không gian đã bị biến dạng, có thể thấy được khác biệt lớn như thế nào. 

 Ở chỗ này muốn xé nát không gian rất khó, muốn mở Tiên môn lại càng khó hơn lên trời. 

 Trần Mục ngẩng đầu lên, Tiên môn đang khép lại, hắn không có thời gian để thích nghi với hoàn cảnh ở đây, chỉ có thể vừa tránh xa chỗ này vừa thích ứng với hoàn cảnh ở đây. 

 Tiên môn khép lại rất nhanh, nhưng động tĩnh của nơi này và cả lượng lớn vật chất Tiên giới trôi đi ở gần đó đều sẽ thu hút sự chú ý của thế lực Tiên giới. 

 Trần Mục không nán lại gần đó nữa, hắn thông qua Trấn Thiên Ấn để kiểm tra tình hình xung quanh, phát hiện được phía xa có cường giả đang đến gần thì tránh đi trước. 

 Ba vị nữ kiếm tu thân mặc tử y xuất hiện trong rừng nguyên sinh, giữa mày các nàng ta mang vẻ cao ngạo. 

 Nữ tử váy tím cầm đầu có dáng người cao gầy, trên mặt nàng ta mang mạng che màu tím, lạnh lùng nói: “Vật chất Tiên giới ở đây suy giảm đáng kể, xem ra là có cường giả nhân gian mở Tiên môn, trong không khí còn lưu lại mùi hương đặc thù, hắn đi rất vội vàng cho nên không thể kịp thời xử lý khí tức của mình!” 

 “Sư tỷ, cường giả nhân gian đến Tiên giới sẽ gặp phải Thiên Đạo phản phệ, hẳn là hắn ta đã quay về rồi.” 

 Nữ tử váy tím gật đầu, phân phó nói: “ 

 Thanh Lăng, ngươi ở lại trông coi nơi này, nếu như Tôn môn lại mở ra lần nữa thì có thể ném ra cành ô liu!” 

 “Được, sư tỷ!” Thanh Lăng gật đầu. 

 Nữ tử váy tím nhìn sang nữ kiếm tu còn lại: “Lạc Nhiên sư muội, muội quay về Tử Vi Động Thiên trước, báo lại chuyện này cho trưởng lão, ta nghi ngờ Hoang Châu có cường giả chuẩn bị giáng xuống Tiên giới.” 

 Lạc Nhiên khom người gật đầu, hiếu kỳ nói: “Ngu sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không về Tử Vi Động Thiên?” 

 Đôi mắt đẹp của Ngu Tử Huyên khẽ tụ lại, nhẹ giọng nói: “Ta cảm thấy hắn có khả năng thâm nhập vào Tiên giới.” 

 Trên mặt hai nữ tử còn lại tràn đầy vẻ kinh ngạc, Thanh Lăng trầm giọng nói: “Sư tỷ, không thể nào, hắn đến từ nhân gian chắc chắn sẽ gặp phải phản phệ.” 

 Ngu Tử Huyên cười nhẹ nói: “Có thể hắn có mánh khóe khác, hai ngươi cứ làm theo ta nói.” 


 Bên trong động thiên cách xa chỗ đó, có cường giả phát giác được Tiên môn bị mở ra, rất nhanh Tiên môn lại khép lại lần nữa, sau khi Tiên môn đóng lại cũng không hề xuất hiện Thiên Đạo phản phệ, cường giả trong động thiên lầm cho rằng Trần Mục không đến Tiên giới. 

 Ngoại trừ Ngu Tử Huyên ra thì không có cường giả Tiên giới nào khác đi tìm Trần Mục, nhưng thế lực Tiên giới ở gần đó đều tăng cường số lượng cường giả Tiên giới đi tuần tra ở phụ cận, phòng ngừa tu tiên giả nhập cư trái phép. 

 Trần Mục xuất hiện ở sâu trong núi lớn cách xa thế lực Tiên giới, hắn ngồi khoanh chân trên Bồ Đề Đạo Đài, trước người có khe suối chảy xuống, phía sau là cây đào nở rộ. 

 Giữa núi ánh mặt trời rực rỡ, hoa rơi nước chảy, quanh thân Trần Mục giải phóng hà quang, đó là biểu hiện khi năng lượng trong cơ thể tràn đầy, có năng lượng tràn ra không ngừng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.