Trần Mục ngồi xuống ven hồ, Tiểu Bạch chạy đến lăn lộn bên cạnh Trần Mục, Trần Dĩnh cầm cá nướng vừa mới làm xong lên: “Ca, huynh thử xem, đây là cá do muội nướng.”
Sau khi Trần Mục nếm thử thì dựng ngón tay cái lên: “Dĩnh Dĩnh, cá nướng muội làm mùi vị rất ngon.”
Thất Thất nói giọng trẻ con: “Tam ca, Phục Tiên tỷ tỷ sao lại không ở cùng với huynh?”
Trần Mục nhéo khuôn mặt nhỏ của Thất Thất, nhẹ giọng nói: “Phục Tiên tỷ tỷ ở Thần Vực xa xôi, gần đây nàng ấy rất bận, sau này rảnh rỗi thì sẽ quay về thăm mọi người.”
Trần Dĩnh tò mò nói: “Ca, sao huynh cũng ở Huyền Châu, không phải là đến tìm bọn muội chơi cùng đấy chứ?”
Trần Mục cười lắc đầu: “Dĩnh Dĩnh, huynh chuẩn bị đi đến Tiên giới, ta lo lắng nhân gian sẽ xảy ra chuyện, tốt nhất là bọn muội ở Hoang Châu đi, như vậy cũng dễ trông nom.”
Trần Dĩnh trừng lớn mắt: “Tiên giới, ca, muội cũng muốn đi, dẫn muội đi chơi với.”
“Tiên giới rất nguy hiểm, tốt nhất là muội ở nhà chăm sóc phụ mẫu, cùng đệ đệ muội muội bảo vệ Trần gia, còn phải chăm sóc đám Trần Tô và Trần Đồng nữa.”
“Ài, được rồi.”
Tính cách Trần Dĩnh hoạt bát, nàng ta thích đi chơi ở khắp nơi, rất muốn đi theo Trần Mục đến Tiên giới, nhưng nghĩ đến Trần gia, nàng ta chỉ đành gật đầu đồng ý.
Trần Tô và Trần Đồng tràn đầy chờ mong về Tiên giới.
“Tam thúc, ta nghe nói có tiên nhân có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3736300/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.