Trần Mục cau mày lại, hắn lo lắng Trần Dao đột phá đến Kiếm Thánh đỉnh phong quá nhanh sẽ không còn đường để đi, phải trực tiếp đối mặt với thiên kiếp thì sẽ vô cùng nguy hiểm.
“Ta phải dọn một con đường cho tiểu muội.” Trần Mục nhìn về phía Trần Dao ở chỗ cao, lẩm bẩm nói trong lòng.
Bắc Hoang, Trần gia.
Trần Mục ngồi khoanh chân trong phòng, hắn phục dụng thần quả vừa hái xuống, năng lượng sinh mệnh hùng vĩ tràn vào khắp toàn thân, làn da hiện lên quang huy trong suốt.
Hắn đang điên cuồng hấp thụ năng lượng gần đó, Trần Dao đang trên đỉnh núi đã phát giác được.
Trần Dao mở to mắt, hai sợi kim quang vọt ra, nàng ta nhìn về phía đình viện của Trần Mục: “Thật là lợi hại, giống như hắc động đang thôn phệ năng lượng xung quanh.”
Tiểu Hắc bỗng nhiên nhảy xuống từ đỉnh núi, trong nháy mắt đã đến đình viện, nó thông qua cửa sổ đi đến bên cạnh Trần Mục, cuộn mình thành quả cầu lông.
Quanh thân Trần Mục tràn ngập quang mang tử kim, Tiểu Hắc cũng bị quang mang bao phủ.
Ba ngày sau.
Trần Mục luyện hóa hết thần quả và thần dược, sinh mệnh bản nguyên trong cơ thể khôi phục rất tốt, nhưng thương tổn lớn vẫn chưa khỏi hẳn.
Vết cắt kim sắc dưới da thịt trước ngực hoàn toàn bị áp chế bởi ánh bạc của Phục Tiên lão bà.
Khi ánh bạc giảm đi, thương tổn chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của hắn, nhất định phải nghĩ cách giải quyết.
Thần dược thông thường không thể chữa trị thương tổn lớn, buộc phải có thiên địa chí bảo, Trần Mục nghĩ ngợi một hồi, chỉ có Táng Tiên địa là có khả năng có đại dược nghịch thiên.
“Đáng tiếc, rất khó tiến vào Táng Tiên địa lần nữa.”
Táng Tiên địa hạn chế cường giả đặt chân tới, cảnh giới hiện tại của Trần Mục quá cao sẽ bị loại trừ, bên trong đó còn có rất nhiều quỷ dị, đặc biệt là chỗ sâu nhất của Thánh Dược viên, có đóa hoa yêu dị nở ra từ tâm của tuyệt thế nữ tiên, đóa hoa đó chắc chắn là đại dược nghịch thiên, nếu như muốn hái nó chỉ sợ là sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Trần Mục không nghĩ về những thứ này nữa, ánh bạc trong cơ thể vẫn có thể áp chế được thương tổn lớn, chỉ cần không phải tàn sát sinh tử thì không ảnh hưởng quá lớn đối với hắn.
“Không biết Phục Tiên lão bà thế nào rồi.” Ý thức của Trần Mục thâm nhập vào Trấn Thiên Ấn, tiếp đó ý thức xuất hiện ở Thái Sơ Hoàng thành của Đông Thần quốc.
Phục Tiên các.
Khương Phục Tiên ở trước bàn sách trong phòng.
Trần Mục nhìn thấy Khương Phục Tiên ở Thái Sơ Hoàng thành, trong lòng yên tâm hơn rất nhiều: “Nương tử.”
Khương Phục Tiên dùng hai tay nắm cằm, nàng ta nhìn thấy hư ảnh của Trần Mục thì khẽ nhướng mày, nhẹ nhàng nói: “Tu luyện cho tốt, đừng phân tâm!”
“Nhớ nàng nên đến nhìn xem.” Trần Mục cách khoảng không hôn khuôn mặt đẹp của Khương Phục Tiên, đáng tiếc là hôn không tới.
Khương Phục Tiên dịu giọng nói: “Phu quân, vừa đúng lúc ta có chuyện muốn nhờ chàng giúp đỡ.”
“Chuyện gì?”
“Tín ngưỡng có thể làm gia tăng đáng kể sức mạnh của Thần tộc, Mạn Đà La đã xây lượng một số lượng lớn các thần miếu ở Thần Vực, sức lực của nàng ta tăng lên từng ngày, hiện giờ phần lớn cường giả Thần Vực đều đi đến chỗ sâu trong tinh không, ta lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cần phải có thêm càng nhiều lực lượng.”
Khương Phục Tiên trầm giọng nói: “Phu quân, ta muốn chàng giúp ta xây thần điện ở nhân gian.”
Trần Mục không chút do dự nói: “Không thành vấn đề, ta sẽ tuyên truyền Quang Minh Nữ Thần ở nhân gian.”
Khóe miệng Khương Phục Tiên nở nụ cười nhẹ, vẻ mặt dịu dàng nói: “Bây giờ chàng có cảm giác được sự tồn tại gông cùm của nhục thân cực cảnh chưa?”
Trần Mục lắc đầu, mất đi sinh mệnh bản nguyên và bị thương tổn lớn, khoảng thời gian này xem như giậm chân tại chỗ, hắn cảm thấy nhục thân vẫn có không gian tiến bộ rất lớn.
Mặt mày Khương Phục Tiên chứa ý cười: “Phu quân, không cần phải nóng vội, bây giờ chàng không ngừng vượt qua cực hạn của chính mình, sau khi độ kiếp chắc chắn có thể càng mạnh hơn.”
Trần Mục gật đầu: “Nương tử, nàng yên tâm, đợi ta độ kiếp thành tiên thì sẽ đến Thần Vực tìm nàng.”
“Ừm ừm, mau về tu luyện đi, ý thức rời khỏi thân thể rất nguy hiểm.” Khương Phục Tiên nhắc nhở.
Trước khi Trần Mục rời đi, nhìn thấy trên bàn sách của Khương Phục Tiên có rất nhiều tinh đồ, những tinh đồ này rất lạ lẫm, rất có khả năng là liên quan đến chỗ sâu trong tinh không.
Ý thức quay trở về bản thể, Trần Mục đứng dậy, Tiểu Hắc bên cạnh duỗi eo, trong nháy mắt nó đã chạy ra ngoài nhà, Trần Dao đang ở trong đình viện.
Tiểu Hắc xoay vòng quanh Trần Dao.
Trần Mục bước ra khỏi phòng, hắn duỗi eo vặn cổ, trên mặt tràn đầy vẻ nhàn nhã.
Trần Dao khẽ nhíu mày: “Ca, huynh đã xảy ra chuyện gì thế? Chẳng lẽ Phục Tiên tỷ chạy rồi?”
“Phục Tiên tỷ của muội phải quản lý Đông Thần quốc, ca muội gần đây thích màu tóc xám của nãi nãi, trông có tiên vận không?” Trần Mục tùy tiện tìm lý do lấy lệ.
“Xấu quá.”
Trần Dao bĩu môi thêm khinh thường.
Bị tiểu muội chế nhạo làm Trần Mục cảm thấy đau lòng.
Trần Mục có thể cưỡng ép phục hồi như cũ, nhưng phải tiêu hao sinh mệnh bản nguyên, hắn không muốn lãng phí.
Tu tiên giả của thế hệ trước có thể duy trì trạng thái tuổi trẻ nhưng sinh mệnh bản nguyên sẽ tiêu hao nhanh chóng, cho nên rất nhiều tu tiên giả thế hệ trước đều là dáng vẻ tóc bạc trắng nhưng mặt mũi hồng hào, sẽ không cố ý để lộ mình rất trẻ tuổi.
“Được thôi.” Trần Mục tình nguyện dành chút thời gian để luận bàn với tiểu muội, giúp nàng ta phát triển.
Hai người họ cùng lúc bay lên không trung.
Trần Dao cầm Yên Lam trong tay, Trần Mục cầm thiết kiếm bình thường, kiếm quang lập lòe trên không trung, lúc hai thanh kiếm va chạm giống như sấm sét giữa trời quang, đinh tai nhức óc.
Trần Thiên Nam ngẩng đầu nhìn lên, khó mà nhìn rõ thân ảnh của bọn họ, chỉ biết là Trần Mục đang cùng Trần Dao luận bàn, trong mắt ông ta tràn đầy vui mừng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]