Trần Mục tất nhiên cũng hiểu được sự lợi hại của đạo tiên pháp này, tiên pháp mạnh nhất của hắn vẫn là Tam Táng Kiếm Điển, chỉ là không thể tùy tiện sử dụng, tiếp theo chính là Lôi Đình Tổ Văn, bây giờ có《Thập Toàn Thần Thông》ngược lại có thể nghiên cứu đào sâu.
Bọn họ ở trước nhà gỗ của Nguyệt Linh Hi uống trà tán gẫu, đến chạng vạng tối, Trần Mục và Khương Phục Tiên chuẩn bị rời khỏi, Nguyệt Linh Hi cũng đưa mắt nhìn theo bọn họ rời đi.
Thần thuyền màu xanh lam vượt sóng đi trên mặt biển.
Trần Mục và Khương Phục Tiên ngồi ở đầu thuyền, gió biển ập vào mặt, tinh không sáng chói, mặt biển yên tĩnh, phu thê hai người tựa sát vào nhau.
“Phu quân, đưa nửa miếng ngọc bội kia cho ta.” Khương Phục Tiên bỗng nhiên lên tiếng.
Trần Mục lấy nửa miếng ngọc bội ra, Khương Phục Tiên dùng tay cầm lấy nửa miếng ngọc bội kia, ánh bạc thánh khiết bao trùm lên thần thuyền, ngọc bội giải phóng quang huy trong đêm tối.
Khương Phục Tiên lưu giữ sức mạnh và ấn ký thần hồn của mình vào trong ngọc bội: “Phu quân, bất luận sau này có gặp phải nguy hiểm gì, sư tỷ cũng đều ở bên cạnh chàng.”
Khương Phục Tiên trả lại nửa miếng ngọc bội trắng tuyết kia cho Trần Mục rồi nắm chặt hai tay của hắn.
Trần Mục cười rạng rỡ nói: “Sư tỷ, đưa nửa miếng ngọc bội của nàng cho ta mượn một chút.”
Khương Phục Tiên lấy ngọc bội ra.
Trần Mục cầm lấy ngọc bội, tuy rằng không thể lưu giữ cấm chế mạnh mẽ ở bên trong nhưng hắn để lại ấn ký thần hồn ở bên trong, cho dù Khương Phục Tiên đi đến đâu cũng đều có thể cảm ứng được hắn.
Khương Phục Tiên thu lại miếng ngọc bội khiếm khuyết, nàng ta nhắc nhở: “Phu quân, nhục thân của chàng rất mạnh nhưng nguyên thần lại đối lập yếu hơn rất nhiều, Tây Hoang có chỗ bí cảnh gọi là Minh phủ, chỗ đó có thể giúp chàng cường hóa thần hồn.”
“Minh phủ?”
Trần Mục khẽ lẩm bẩm.
Khương Phục Tiên chỉ vào mi tâm của Trần Mục, vị trí liên quan đến Minh phủ xuất hiện trong thức hải của hắn.
Độ kiếp cần phải có nhục thân, nguyên thần, đạo quả đủ mạnh mới có cơ hội độ qua, bất cứ nhược điểm nào cũng đều có thể dẫn đến độ kiếp thất bại, Trần Mục nghiêm nghị nói: “Sư tỷ, ta về Hoang Châu sẽ đến Minh phủ thử xem.”
Khương Phục Tiên nhẹ nhàng nói: “Phu quân, chàng đừng chỉ nghĩ đến việc tu luyện, phải ở bên người nhà nhiều hơn, có thời gian thì có thể về Lăng Vân tông nhìn xem.”
Trần Mục mỉm cười nói: “Được rồi nương tử, tất cả ta đều nghe theo nàng, nàng cũng phải chú ý an toàn.”
Khương Phục Tiên ôm lấy cổ Trần Mục, dịu dàng nói: “Phu quân, sư tỷ lại ở cùng chàng một đêm, chàng muốn làm gì thì làm cái đó, muốn cắn tai cũng tùy chàng.”
Trần Mục nhìn vào đôi mắt xanh thẳm của Khương Phục Tiên dịu dàng nói: “Nương tử, ta chỉ muốn ngắm nhìn nàng thật kỹ.”
Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Bên ngoài gió lạnh, sư tỷ muốn vào trong thuyền nghỉ ngơi.”
Trần Mục bế Khương Phục Tiên trở lại khoang thuyền.
Sáng sớm.
Trần Mục mở mắt ra.
Tối qua hơi mệt, lúc Trần Mục tỉnh lại thì Khương Phục Tiên đã rời khỏi, hơn nữa còn ở trong tinh không xa xôi.
Khương Phục Tiên để lại thần thuyền của Đông Thần quốc cho Trần Mục sử dụng, có chiếc thuyền này, bình thường hắn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
“Bế quan một thời gian trước đã.”
Trần Mục vốn là muốn đến Tây Hoang Minh phủ, nhưng trên người hắn vẫn còn lượng lớn tài nguyên tu luyện nên cuối cùng quyết định bế quan trước, sau đó lại đến Tây Hoang Minh phủ tìm tạo hóa.
Bên bờ Lan Hải.
Trần Mục khống chế thần thuyền hạ xuống trên hòn đảo vắng lặng ở gần đó, vùng phụ cận có sơn động, hắn khoanh chân ngồi trên Bồ Đề Đạo Đài, sau đó lấy tiên dịch do Nguyệt Linh Hi biếu tặng ra, luyện hóa đồng thời tiên dịch và thần hạch.
Sau khi luyện hóa tiên dịch và thần hạch, năng lượng hùng vĩ tràn vào khắp tứ chi toàn thân, Hồng Mông tiên chủng thâm nhập vào toàn thân cũng đang hấp thụ cỗ năng lượng này, cành lá càng lúc càng rối rắm, Hồng Mông tiên lực trong cơ thể Trần Mục ngày càng tụ lại nhiều hơn.
Trong cơ thể Trần Mục có lượng lớn huyết mạch Trần gia kim sắc nhưng không giống với Trần Dao, hắn không có được truyền thừa, chỉ đơn thuần có được sự gia tăng lực lượng do huyết mạch mang đến.
Rất nhanh, nửa năm đã trôi qua, thần hạch và tiên dịch trên người Trần Mục đã luyện hóa xong, trên người hắn vẫn còn thần thạch chứa lượng lớn vật chất thần tính, còn có cả thần lôi bản nguyên.
Những vật chất thần tính này có cải thiện rất lớn đối với huyết mạch Thần tộc của Trần Mục, trong hai cánh tay hắn có hai đạo huyết mạch của hung thú viễn cổ, chúng đang dần dần trở nên mạnh mẽ.
Thần lôi bản nguyên và thần thạch trên người Trần Mục đã tiêu hao hết, chỉ còn lại một ít thần dược, hắn vẫn đang nghiên cứu con mắt kim sắc kia, vẫn luôn không có thu hoạch gì, những đường nét được tháo rời, hắn cảm thấy giống như là loại đường vân đặc thù nào đó.
Trần Mục thử sắp xếp lại những đường vân kia, nhưng đều không thu hoạch được gì, hắn đột nhiên lóe lên một linh cảm: “Sự chú ý của ta không nên dồn hết toàn bộ vào quyển trục.”
Hắn tập trung sự chú ý vào trong mắt của chính mình, nhìn vào trong thần hồn, hắn nhìn thấy những đường nét kim sắc xuất hiện trong mắt, sau đó con mắt trên quyển trục biến mất.
Những đường nét kim sắc trùng với đường viền của con mắt, sau đó Trần Mục cảm thấy trước mắt trở nên rõ ràng, hắn liếc mắt đã nhìn thấy cảnh tượng cách xa hàng ngàn dặm, đây là cảnh tượng được nhìn thấy bằng mắt thường, không cần dùng thần hồn thể cảm nhận, loại năng lực này còn kinh khủng hơn so với cảm ứng, ngươi đi thăm dò người khác sẽ rất dễ bị phát hiện, nhưng dùng mắt thường để nhìn cảnh tượng cách xa ngàn dặm thì rất khó bị phát hiện, thần thông như vậy rất biến thái.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]