Đông Hoàng nhẹ giọng thở dài, sau đó rời đi.
Trần Mục nhìn Đông Hoàng rời khỏi, không hỏi bọn họ nói chuyện gì.
Khương Phục Tiên hơi bĩu môi: "Ta còn chưa đi, phụ hoàng đã giục ta sớm về nhà."
"Sư tỷ, nếu như nàng không nỡ, ta có thể trở về nhân gian trước, sau này lại quay lại với nàng." Trần Mục nhìn Khương Phục Tiên, ánh mắt kiên định.
Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Phu quân, ta hi vọng chàng ở nhân gian tu luyện thật tốt."
Thần Vực và nhân gian cách nhau quá xa, nếu như Trần Mục ở lại Thần Vực, một năm ở chỗ này tương đương với bảy năm ở nhân gian, đối với hắn mà nói ở lại nhân gian tu luyện thích hợp hơn, nơi đó còn có nhà của hắn.
Trong lòng Trần Mục hiểu rõ, ở lại nhân gian tu luyện càng thích hợp hơn: "Sư tỷ, ta muốn độ kiếp."
Khương Phục Tiên nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Không được, phu quân, chàng vẫn còn không gian thăng cấp, bây giờ độ thiên kiếp rất có thể sẽ xảy ra chuyện."
Trần Mục nghiêm túc nói: "Ta muốn thử xem!"
"Không cho phép!"
Khương Phục Tiên véo lỗ tai Trần Mục.
Đầu của Trần Mục đầy hắc tuyến, nhỏ giọng nói: "Sư tỷ, ở bên ngoài, chừa cho ta chút mặt mũi."
Khương Phục Tiên nghe vậy buông tay ra, nàng ta chọc mặt Trần Mục, gương mặt nghiêm nghị nói: "Nếu như chàng dám mạo hiểm độ thiên kiếp, xem ta xử lý chàng như thế nào!"
"Sư tỷ, nàng cũng từng thử độ thiên kiếp, nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3732904/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.