Trần Mục hơi kinh ngạc, vừa rồi Triệu Thiên Thần chạy trốn đầu tiên, sau đó là Trương Nghịch Trần chạy trốn, cuối cùng là Viêm Vô Địch chạy trốn, vậy mà vẫn còn một người?
Nghe được lời của Đông Hoàng, vẻ mặt Trần Mục ngưng trọng, thế mà còn có thiên kiêu ở gần đây, có thể tránh được cảm nhận của hắn, chắc chắn không đơn giản, đoán chừng còn mạnh hơn đám người Triệu Thiên Thần!
Trần Mục nghĩ đến băng quan đụng phải trước đó, chẳng lẽ là cường giả ở trong đó ra ngoài rồi?
"Tiền bối, bây giờ ngài có thể đưa ta tới Thần thành không?" Trần Mục không có hứng thú với bọn họ, hiện tại việc quan trọng nhất là lấy được Trấn Thiên Ấn, có Trấn Thiên Ấn, đừng nói Thần Khư bí cảnh, ngay cả Thần Vực cũng có thể hoành hành.
Hư ảnh của Đông Hoàng khẽ gật đầu, ông ta đưa tay xé rách không gian, thông đạo nối liền với Thần thành xuất hiện.
Trần Mục bảo Cửu Vĩ Hồ qua đây, còn cần nó dẫn đường tiến về Chúng Thần điện, hư ảnh của Đông Hoàng nhàn nhạt nói: "Ta còn có một phần sức mạnh, có thể cho ngươi mượn một kiếm."
Nói xong, đạo thân ảnh mơ hồ kia hóa thành ánh sáng bao trùm Thanh Vân kiếm, Trần Mục có thể cảm giác được uy lực khủng bố của một kiếm này, cho dù là Thần Vương cũng không đỡ nổi.
Dù sao cũng là nhạc phụ, Trần Mục ghi nhớ ở trong lòng, hắn và Cửu Vĩ Hồ xuyên qua thông đạo không gian, biến mất tại chỗ, trong gió tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3730729/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.