Chương trước
Chương sau
 Da của Tiểu Côn rất cứng, móng vuốt sắc bén của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch giống như gãi ngứa cho nó. 

 Trần Mục nghiêm túc nói: “Nghe lời, đừng ăn hiếp Côn Tử, cẩn thận nó đập chết các ngươi.” 

 Sức lực của Côn Bằng cho dù là con non cũng không phải thứ mà Tiểu Hắc và Tiểu Bạch có thể chống đỡ được, bọn chúng đứng sau lưng Tiểu Côn, ngoan ngoãn gật đầu. 

 Tiểu Côn dẫn theo Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bay tới bay lui trong Trần gia, Thất Thất biến thành Tuyết Kỳ Lân đuổi theo, bọn chúng rất nhanh đã làm quen với nhau. 

 Trần Dao cao hơn rất nhiều, dáng người cô bé mảnh khảnh, đã sắp cao đến vai Khương Phục Tiên, trên người mặc y phục màu trắng giống như tiểu tiên nữ thanh lãnh. 

 Trong mắt cô bé mang theo ý cười: “Phục Tiên tỷ, tỷ có thể chỉ dạy cho ta tu hành không?” 

 “Được chứ.” 

 Khương Phục Tiên mỉm cười gật đầu. 

 Gần đây Bạch Thanh Hoan đang bế quan ở tông môn, bọn họ đều tự mình tu luyện. 

 Mặc dù Trần Dao có thiên phú dị bẩm, nhưng nếu như không có người chỉ điểm thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành. 

 Khương Phục Tiên bắt đầu chỉ dạy cho Trần Dao tu luyện. 

 Trần Mục nhìn sang Trần Dĩnh ăn mặc giống như tiểu ma nữ: “Dĩnh Dĩnh, cha nương ra ngoài rồi?” 

 Trần Dĩnh có chút không vui nói: “Bọn họ đi Đông Hoang chơi, muội cũng muốn theo nhưng đều không muốn dẫn muội đi, Bắc Hoang chẳng có gì chơi vui cả.” 

 Trần Mục cười nhẹ nói: “Cha nương cũng cần có không gian riêng tư, ca ca dẫn muội đến Nam Hoang chơi mấy ngày.” 

 Trần Dĩnh cười ngọt ngào nói: “Vẫn là ca ca tốt nhất, nhưng muội muốn ở nhà với Tạ Nhã tỷ tỷ, qua một thời gian nữa muội muốn giúp tỷ ấy chăm sóc hài tử.” 

 Nghe vậy, Trần Mục mới chú ý đến cái bụng to của Tạ Nhã, nhìn kỹ thì còn là long phượng thai, hắn không khỏi khen ngợi: “Giỏi đấy, nhị ca.” 

 Trần Hạo gãi đầu cười lớn. 

 Trần Mục nhìn sang Tạ Nhã, nói: “Tạ Nhã tỷ, rất xin lỗi, lần này ta trở về không nghĩ đến việc chuẩn bị lễ vật đặc biệt cho tỷ.” 

 Tạ Nhã vội vàng lắc đầu: “Tiểu Mục, khoảng thời gian này ta đều ở nhà chơi, đại tỷ và Dĩnh Dĩnh luân phiên chăm sóc ta, không cần phải chuẩn bị lễ vật khác.” 

 Từ Yến bưng một bát thuốc đại bổ đi vào diễn võ trường, Trần Mục vừa cười vừa nói: “Đại nương, ngài tới thật đúng lúc, đưa bát cho ta trước đi.” 

 “Được được được.” 

 Từ Yến cười đưa bát cho hắn. 

 Trần Mục một tay bưng bát, tay kia phóng ra sương mù tử kim, năng lượng sinh mệnh dồi dào tràn vào trong bát thuốc, Trần Hạo cảm kích nói: “Đa tạ tam đệ!” 

 Trần Mục giao lại bát thuốc cho Trần Dĩnh, ôm lấy vai Trần Hạo: “Nhị ca, đều là người nhà cả, hai hài tử này đã đặt tên chưa?” 

 Trần Hạo gật đầu, trên mặt nở nụ cười vui vẻ, nói: “Tên là gia gia đặt cho, nam hài nhi tên là Trần Đồng, nữ hài nhi tên là Trần Tô.” 

 “Tên hay lắm.” 

 Trần Mục cũng vui mừng theo, trong nháy mắt hắn cũng sắp làm trưởng bối rồi. 

 Trần Dĩnh bưng bát tự mình đút cho Tạ Nhã, trong bát thuốc này có năng lượng sinh mệnh nồng đậm, hai hài tử có thể có được căn cốt càng tốt. 

 “Nhị ca, Tiểu Hãn, ta và sư tỷ trở về từ Lan Hải mang về rất nhiều hải sản, chúng ta đến xử lý hải sản đi, tối nay ăn đồ nướng.” 

 “Được, tam ca.” 

 Trần Hãn cười đi qua giúp đỡ. 

 Ba đại nam nhân bắt đầu xử lý nguyên liệu và dựng giá nướng ở diễn võ trường, Trần Hi nhìn bóng dáng bận rộn của bọn họ, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ. 

 Chạng vạng. 

 Diễn võ trường dâng lên đống lửa. 

 Tiểu Côn và Thất Thất vây lại gần đó, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch kêu meo meo, Trần Dĩnh lớn giọng nói: “Tiểu muội, Phục Tiên tỷ, mau qua đây ăn đồ nướng.” 

 Khương Phục Tiên và Trần Dao nhanh chóng gật đầu. 

 Trần Dĩnh nháy mắt đã chạy đến tổ trạch, Trần Thiên Nam đang tu luyện trên đạo đài: “Gia gia, ngài mau đến diễn võ trường ăn đồ nướng, ca ca con và Phục Tiên tỷ cũng ở đó, bây giờ con đi thông báo cho đại bá và Lang Nguyệt tỷ.” 

 Lúc Trần Dĩnh thông báo cho mọi người, Trần Mục đi đến rừng cây bên ngoài Trần gia. 

 Đại Tráng chạy ra từ trong rừng cây, thân hình nó cường tráng, thực lực mạnh hơn so với Yêu Vương bình thường. 

 Trần Mục vuốt vuốt cái đầu lông tơ của Đại Tráng, nó vui vẻ đong đưa cái đuôi, sau đó đút cho nó ăn rất nhiều cá lớn. 

 Bình thường Đại Tráng sinh sống trong sơn lâm, Trần Dĩnh và Trần Dao thường đến thăm nó, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng thường xuyên chạy đến đây chơi, nó không hề cô đơn. 

 Ban đêm diễn võ trường rất náo nhiệt, mọi người vừa ăn đồ nướng vừa uống nước trái cây, cùng nhau trò chuyện. 

 Trần Dĩnh và Trần Dao ngồi hai bên Khương Phục Tiên, Trần Mục không có cơ hội ngồi cạnh vị hôn thê. 

 Hai tỷ muội đều thích Khương Phục Tiên, Trần Dĩnh chớp mắt, đơn thuần nói: “Phục Tiên tỷ, sao tỷ vẫn chưa mang thai, hai người chưa ngủ cùng nhau sao?” 

 Khuôn mặt đẹp của Khương Phục Tiên hơi đỏ lên, bị hỏi vấn đề này có chút ngại ngùng, nàng ta khẽ lắc đầu, vẻ mặt Trần Dĩnh khẳng định nói: “Đó chính là do ca muội không được!” 

 Sau khi Trần Mục nghe thấy thì ho khan không ngừng, suýt chút nữa thì phun máu, Khương Phục Tiên thay hắn giải thích nói: “Không phải vấn đề của ca muội, là vấn đề do cơ thể ta.” 

 “Phục Tiên tỷ chắc chắn không có vấn đề, chắc chắn là vấn đề do ca muội.” Trần Dĩnh trầm giọng nói. 

 Khuôn mặt Trần Dao đầy vẻ nghi hoặc. 

 Trần Mục đưa cho Trần Dĩnh con cá nướng: “Dĩnh Dĩnh, có xương, đừng nói chuyện, ăn từ từ.” 

 Trần Dĩnh cười nhận lấy: “Cảm ơn ca ca.” 

 “Dao Dao, muội có muốn không?” 

 “Không cần, muội lười phải nhổ xương.” 

 Trần Mục lấy một xiên đồ nướng: “Dao dao, ăn cái này đi, râu mực không có xương.” 


 “Rất ngon!” 

 Nụ cười của Khương Phục Tiên càng đẹp hơn. 

 Trần Mục tiếp tục bóc thịt tôm cho vị hôn thê. 

 Trần Thiên Nam thấy đại gia đình sôi nổi thì vô cùng vui vẻ, rất nhanh sẽ có bốn thế hệ cùng sống dưới một mái nhà, trước kia ông ta chưa từng nghĩ Trần gia có thể có được thịnh vượng như hôm nay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.