Chương trước
Chương sau
 

 Trần Uy lấy ra bản vẽ: "Tiểu Mục, ngươi xem xem, đây là bản vẽ mời người thiết kế." 

 "Được." 

 Trần Mục đón lấy bản vẽ quan sát: "Đại bá, cái trạch viện này nhỏ quá." 

 Trần Uy cười lắc đầu: "Gia gia ngươi nói, xây lớn như vậy lãng phí, cho nên xây nhỏ." 

 Trần Thiên Nam đề xướng cần cù tiết kiệm, đám tiểu bối mưa dầm thấm đất, tính cách đều rất tốt. 

 "Không cần phải vội vàng xây nhà mới thật lớn, đất đai ở xung quanh có thể quây tròn lại, đợi đám tiểu bối lớn lên, là có thể có viện tử của riêng mình." 

 Trần Thiên Nam và Trần Uy cảm thấy chủ ý này không tồi. 

 Trần Dĩnh và Tiểu Thất dính vào Trần Mục: "Ca ca, muội muốn viện tử lớn, giường lớn, như vậy thì Dao Dao và Thất Thất có thể ngủ cùng muội." 

 "Được." 

 "Xây cho muội cung điện xinh đẹp." 

 Trần Mục xoa xoa đầu Trần Dĩnh. 

 Mọi người đều cười rộ lên, Trần Hi phụ họa nói: "Ta và Lang Nguyệt cũng muốn cung điện." 

 "Không thành vấn đề, các ngươi có yêu cầu đặc biệt gì, ví dụ như xây bể bơi hay gì đó đều có thể nói." 

 "Đại bá, gia gia, ngày mai ta tới phía nam xem đất, sau khi xem xong lại thương lượng với Mộ thành chủ, đến lúc đó để ta làm bản vẽ." Trần Mục cung kính nói. 

 Chọn đất chắc chắn phải chọn địa thế tốt, Trần Mục định chôn Tru Tiên Kiếm Trận ở Trần gia, về sau rời khỏi Hắc Thạch thành cũng không cần lo lắng trong nhà. 

 Trần Uy cười gật đầu, ông ta chính là muốn để Trần Mục phụ trách, chỉ sợ quấy rầy hắn tu luyện. 

 Mọi người vừa nói vừa cười, Trần Thiên Nam còn nhắc nhở bọn tiểu bối đừng ỷ vào Trần gia có Kiếm Thánh liền ra ngoài ức hiếp người khác, phải dùng lễ đối xử với mọi người. 

 Trần Thiên Nam thường xuyên dạy bảo tiểu bối không thể kiêu ngạo tự mãn, phải khiêm tốn hữu lễ, trông thấy già yếu tàn tật thì phải ra tay giúp đỡ. 

 Nhà tích thiện, tất có dư. 

 Đám tiểu bối Trần gia đều ghi nhớ trong lòng. 

 Ăn xong bữa khuya, Trần Dĩnh và Tiểu Thất vẫn đang chơi ở diễn võ trường, cùng với việc cảnh giới tăng cao, Trần Dĩnh các nàng có thể mười ngày nửa tháng không ngủ, chỉ có Đường Uyển và Từ Yến bọn họ là vẫn cần nghỉ ngơi. 

 Trần Mục để đám tiểu bối ngồi xếp bằng tại diễn võ trường, hắn đồng thời tôi thể cho Trần Dĩnh, Trần Hãn và Trần Dao, Hồng Mông Tử Khí bao trùm thân thể của bọn họ. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chạy đến gần đó, hai bọn nó nằm bò bên cạnh Trần Mục cọ Hồng Mông Tử Khí, trong lúc hô hấp hấp thu được một chút Hồng Mông vật chất. 

 Tiểu Thất ngồi xổm ở gần đó xem, nàng ta là Kỳ Lân, không cần Hồng Mông vật chất tẩm bổ nhục thân. 

 Nhục thân của đám người Trần Dĩnh được tẩy lễ, gân cốt máu thịt không ngừng được lột xác trong tôi luyện, Hồng Mông vật chất chẳng những có thể tôi luyện thân thể, còn chứa đựng lượng lớn sức mạnh, nâng cao cảnh giới của đám tiểu bối. 

 Sáng sớm. 

 Ánh bình minh chiếu xuống diễn võ trường. 

 Trần Dao tắm ánh bình minh, giống như tiểu tiên nữ, tối hôm qua nàng ta hấp thu lượng lớn Hồng Mông vật chất, liên tục phá ba cái cảnh giới nhỏ, đến Thất phẩm Kiếm Vương trung kỳ. 

 Ở giữa hàng mày của nàng ta có đường vân kim sắc như ẩn như hiện, đó là tộc văn của Trần gia, trên người Trần Dao có tướng đế vương, thiên mệnh bất phàm, tương lai đã được định trước là quật khởi. 

 Trong cơ thể Trần Dĩnh có huyết mạch Trần gia, còn có huyết mạch Thần tộc ẩn giấu rất sâu, ngay cả Trần Mục cũng không thể thăm dò được cỗ huyết mạch Thần tộc kia, chỉ có thể nhìn thấy một nửa thần cách còn lại trong thức hải của nàng ta. 

 Trần Mục còn muốn dùng Hồng Mông Tử Khí trợ giúp muội muội trưởng thành, nhưng sau khi Hồng Mông vật chất được Trần Dĩnh hấp thu, cũng không biểu hiện ra hiệu quả quá rõ ràng. 

 Cảnh giới của Trần Dĩnh đột phá đến Tứ phẩm Kiếm Vương, nhục thể của nàng ta trời sinh rất mạnh, ngay đến cả Hồng Mông Tử Khí cũng không có trợ giúp quá lớn đối với nàng ta. 

 Trần Hãn được thăng cấp trên diện rộng, hắn ta có sự siêng năng như Trần Hạo, hơn nữa thiên phú cũng rất tốt, cộng thêm việc trong cơ thể có huyết mạch Trần gia không yếu, sau khi tôi luyện Hồng Mông Tử Khí đột phá đến Tứ phẩm Kiếm Vương. 

 Đệ đệ muội muội của Trần Mục đều rất mạnh, bọn họ không cần nhọc lòng vì tài nguyên tu luyện, chỉ cần tu luyện cho thật tốt, đột phá đến Kiếm Thánh là chuyện sớm muộn mà thôi. 

 Bọn họ kết thúc tôi thể, còn có gia gia cùng phụ mẫu, cả đại tỷ và đại bá bọn họ, giúp tất cả mọi người trong Trần gia tôi thể đoán chừng phải cần hai ngày. 

 Bạch Thanh Hoan đi tới diễn võ trường. 

 Trong mắt nàng ta mang theo vẻ kinh ngạc, cũng chỉ mấy tháng không gặp, Trần Mục đã lại trở nên mạnh hơn. 

 "Quả nhiên là yêu nghiệt!" 

 "Qua mấy năm nữa sợ không phải muốn thành tiên luôn sao!" 

 Trong mắt Bạch Thanh Hoan rất ngưỡng mộ, cũng không phải ngưỡng mộ Trần Mục, mà là ngưỡng mộ những tiểu bối này, bọn họ có thể có ca ca tốt như vậy, không thiếu tài nguyên, tông môn đối với bọn họ mà nói chính là trói buộc. 

 Kết thúc tôi thể, Trần Mục đứng dậy mỉm cười nói: "Bạch tỷ, những thứ này là cho tỷ." 

 Bạch Thanh Hoan cầm lấy mấy gốc thánh dược, trong mắt ẩn chứa ý cười: "Tên nhóc này, ở đâu ra thế?" 

 Trần Mục cười trả lời: "Lúc đi dạo ở Lan Hải Tiên Cảnh, bằng hữu tặng." 

 "Cám ơn nha." 

 Bạch Thanh Hoan cười lắc đầu. 

 Nàng ta biết là Trần Mục cướp được. 


 Hồng Mông Tử Khí bao phủ bọn họ. 

 Lúc Trần Mục giúp người nhà tôi thể, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch dựa gần tới bên người Trần Mục, huyết mạch của bọn nó biến dị, sớm đã thông linh, thực lực rất mạnh, Hồng Mông vật chất giúp chúng nó trở nên càng mạnh hơn. 

 Trên người đám người Trần Thiên Nam bốc khói đen lên, đó là tạp chất trong cơ thể, nhiều hơn trong cơ thể của bọn tiểu bối rất nhiều, thời gian tôi thể cũng cần lâu hơn. 

 Trần Mục cho gia gia lượng lớn tài nguyên tu luyện, nhưng mà bọn họ phần lớn đều là cho tiểu bối sử dụng, cho nên trong cơ thể còn rất nhiều tạp chất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.