Dọc theo đường đi có rất nhiều hài cốt, có bộ thi hài một nửa thân thể được chôn trong đất màu tím, cả người hiện ra bóng loáng, nhục thân hoàn hảo, chắc chắn là cường giả sống đến đời thứ hai, thế nhưng thức hải của hắn ta lại trống rỗng, chỉ còn thể xác lưu lại ở nơi này.
Trên đường có rất nhiều thứ quỷ dị.
Thậm chí còn có bộ áo tím mới tinh, nó treo ở giữa thông đạo trong hang động, giống như là thắt cổ, trông có vẻ cực kỳ quỷ dị.
Bộ y phục kia rất bất phàm, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, vẫn còn giống y như mới, Trần Mục và Khương Phục Tiên đều không có đụng vào, trực tiếp vòng qua.
Thịch thịch thịch!
Trần Mục nghe được tiếng tim đập mãnh liệt.
Khương Phục Tiên và Trần Mục bốn mắt nhìn nhau, hai người bọn họ đồng thời đi về phía tiếng tim đập xuất hiện, ở bên trong vách đá của hang động, khảm nạm một trái tim màu tím, đang đập mãnh liệt.
Hình ảnh kia có chút kinh dị.
Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Chỉ có tiên tâm mới có thể đập không bao giờ ngừng, cái kia là trái tim của Chân Tiên, thứ mà vô số cường giả tha thiết ước mơ."
"Thôn phệ tiên huyết đệ có thể hiểu được, nhưng hoán cốt và hoán tâm không khỏi quá cực đoan đi, như thế thì sức mạnh có được cũng gây ra thương tổn đối với bản thân mình." Trần Mục khẽ lắc đầu, ngay cả Chân Long Huyết Mạch cùng Chân Phượng Huyết Mạch bên trong cơ thể hắn hắn cũng không dung hoà vào trong huyết mạch của mình.
Khương Phục Tiên nhìn tiên tâm đang đập kia: "Đừng đi qua, chỗ đó có cấm chế."
"Ừm."
Trần Mục nghiêm túc gật đầu.
Hắn cũng nhìn thấy sát trận ở gần tường đá.
Nơi sâu nhất trong hang động, là không gian cỡ bằng gian phòng, nơi này có sương tím nồng đậm, Khương Phục Tiên đưa tay, mặt đất có mảnh vảy màu tím bay lên.
Trần Mục nhìn thấy mảnh vảy ở trong tay vị hôn thê, có thể vững tin, nơi này xác thực từng có sinh linh sống, bên trong mảnh vảy đến bây giờ vẫn còn năng lượng lưu lại.
"Sư tỷ, đây hình như là vảy rồng."
"Là vảy rắn biến dị, trải qua tẩy lễ của Hồng Mông vật chất, huyết mạch biến dị, nếu như vẫn còn ở trong Lan Hải Tiên Cảnh, hẳn là sự tồn tại rất đáng sợ."
Trần Mục nghi hoặc nói: "Nếu nó đã có thể sinh sống ở nơi này, tại sao còn phải rời đi, nơi này có Hồng Mông vật chất rất nồng đậm, ở chỗ này tu luyện không tốt sao?"
Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Nó rất thông minh, biết bản thân mình không thể tiếp nhận quá nhiều Hồng Mông vật chất, hấp thu đủ rồi liền chọn rời đi, nhìn có vẻ nó chưa từng quay trở lại."
"Nói như vậy, bên trong Lan Hải Tiên Cảnh có lẽ có Yêu Tiên." Trần Mục có chút chờ mong, ở Đông Thắng tiên các chưa được đánh đã, muốn tiếp tục tìm đối thủ luận bàn.
Luận bàn với Khương Phục Tiên không thú vị, không thể nào dốc toàn lực ứng phó đối với vị hôn thê, hơn nữa dốc toàn lực ứng phó cũng không thắng được, thua rồi rất mất mặt.
Khương Phục Tiên phất tay, ánh bạc thánh khiết tràn ngập hang động, ngay cả Hồng Mông sương tím cũng bị đuổi tản ra, trong hang động các thạch tháp nhỏ nhắn tinh xảo trôi nổi lơ lửng, thân tháp có vết nứt, Hồng Mông sương tím tràn ra từ vết nứt, tất cả năng lượng đều bắt nguồn từ chỗ này.
Trần Mục khó có thể tưởng tượng nổi, cả một hòn đảo bị Hồng Mông sương tím thay đổi hoàn cảnh, hoá ra đều là bởi vì cái thạch tháp nhỏ như này.
"Cái tháp này được luyện chế từ Hồng Mông Thạch."
"Sư tỷ, đệ cảm thấy năng lượng trong này có thể phá hủy toàn bộ Lan Hải Tiên Cảnh."
"Uy lực rất mạnh, nhưng thứ này lại là vật vô chủ, ngay cả thần hồn ấn ký cũng không có."
Khương Phục Tiên thoáng vung một cái.
Tuyết quang rơi vào trên cái thạch tháp màu tím kia.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Quanh thân thạch tháp có tầng ánh sáng tím, tuyết sắc kiếm quang trong nháy mắt chôn vùi, Khương Phục Tiên trầm giọng nói: "Mặc dù có tổn hại, nhưng vẫn là tuyệt thế tiên bảo như cũ."
Cả ngọn Tử sơn đều đang lắc lư.
Ngoài hang động, trong mắt Nguyệt Linh Hi không khỏi lo lắng, nàng ta không muốn Trần Mục xảy ra chuyện, vẫn còn muốn dựa vào Hồng Mông Tử Khí trong cơ thể hắn để tôi thể, ở thời đại mà quy tắc đại đạo bị phá vỡ, Hồng Mông Tử Khí có thể đúc lại nền móng thân xác giúp nàng ta, dùng trạng thái nhục thân hoàn mỹ nhất, mới có khả năng quật được thiên kiếp.
Hiện tại đại đạo trong thiên địa xảy ra vấn đề, dẫn đến việc thiên kiếp của nhân gian mạnh hơn thiên kiếp của Tiên giới, một kiếp còn mạnh hơn sáu kiếp.
Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều năm Vạn Tượng đại lục không có Kiếm Tiên xuất hiện, muốn trở thành Kiếm Tiên ở nhân gian còn khó hơn so với lên trời.
Hồng Mông động quật.
Thạch tháp tổng cộng có sáu tầng, vết nứt trải rộng khắp thân tháp, phảng phất như đụng một cái liền sẽ bể nát.
Vừa rồi Khương Phục Tiên dùng kiếm quang tấn công, đều không chút mảy may tổn hại đến thạch tháp, có thể thấy được nó mạnh tới nhường nào.
Trong cơ thể Trần Mục vọt ra ánh sáng tím.
Đạo ánh sáng tím kia bao trùm thạch tháp lơ lửng.
Thạch tháp không còn tràn ra sương mù nữa, thân tháp cũng phóng ra ánh sáng tím, giống như là nhận được triệu hoán, thạch tháp hóa thành tử mang xông vào trong cơ thể Trần Mục.
Hồng Mông tiên chủng mọc rễ nảy mầm giống như hạt giống.
Vô số sợi rễ nhỏ bé màu tím như nối liền với gân cốt máu thịt của Trần Mục, rễ của Hồng Mông tiên chủng cắm vào trong tứ chi trăm xương, còn có chồi non bắt đầu lớn lên, chồi non nhìn như mảnh mai, nhưng trong đó lại ẩn chứa Hồng Mông tiên lực mạnh mẽ.
Khương Phục Tiên chú ý sự thay đổi của Trần Mục, chuẩn bị tùy thời ra tay trợ giúp vị hôn phu.
Trần Mục cảm giác tiên lực trong cơ thể đang tăng cường, cùng với việc rễ của Hồng Mông tiên chủng cắm vào tứ chi trăm xương, thân xác tiếp tục thay đổi, tiên khí tung bay, không linh xuất trần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]