Bóng lưng kia sắp xoay người, Khương Phục Tiên cảm giác không đúng, lập tức phá hủy hắc thạch.
Nàng ta không ngừng hồi tưởng lại bóng lưng vĩ đại kia, có thể xác định đó không phải là ma thần, mà là tồn tại cấm kỵ còn đáng sợ hơn Ma Thần, vạn đạo sụp đổ, tinh thần tịch diệt, đó là thời đại khủng bố mà nàng ta chưa từng thấy qua, chúng sinh điêu linh, quần tinh rơi xuống.
Khương Phục Tiên không hồi tưởng lại hình ảnh kia nữa, cho dù nàng ta có được Luân Hồi thạch cũng không có ý định nhìn nữa, nàng ta không thèm để ý đến quá khứ của Trần Mục, thích chính là tiểu phu quân của hiện tại, sau này nếu hắn dám hủy thiên diệt địa, vậy thì lấy gia pháp hầu hạ.
Trần Mục nhìn Khương Phục Tiên ngủ say.
Tiên nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười khuynh thành.
Trần Mục yên lặng ôm vị hôn thê, hắn sử dụng Hồng Mông tiên chủng, dùng nhiệt độ của Hồng Mông Tử Khí bồi dưỡng thân thể Khương Phục Tiên, giúp nàng ta khôi phục năng lượng.
Sáng sớm hôm sau.
Khương Phục Tiên mở mắt ra.
Tối qua nàng ta ngủ rất thoải mái.
Khương Phục Tiên biết vị hôn phu đang dùng Hồng Mông tiên chủng để bồi dưỡng thân thể cho nàng ta, sử dụng tiên chủng như vậy, đối với Trần Mục không có chỗ tốt, ngược lại hao tổn tiên chủng.
"Sư tỷ, tỷ tỉnh rồi."
"Tiểu sư đệ, vất vả cho đệ rồi."
Khương Phục Tiên đưa tay ôm cổ Trần Mục, đang chuẩn bị ngọt ngào thì Hạ Tử Hàm đột nhiên tới gần Kính Nguyệt hồ, bọn họ chỉ có thể tách ra.
Hạ Tử Hàm đi tới Kính Nguyệt hồ, vẻ mặt nàng ta sợ hãi, sợ hãi rụt rè nói: "Khương tiền bối, các chủ đã chuẩn bị bồi lễ sẵn sàng"
Hạ Tử Hàm lấy giới chỉ ra.
Khương Phục Tiên dùng thần thức kiểm tra sau đó phát hiện, tài nguyên bên trong chồng chất như núi, cho dù một nửa Đông Thắng tiên các có bị hủy đi, thì tài nguyên này cũng gấp mấy lần Lăng Vân tông.
"Để mọi người tập trung ở quảng trường."
"Vãn bối lập tức đi làm."
Trong lòng Hạ Tử Hàm rất sợ hãi, toàn bộ quá trình da đầu tê dại, nàng ta không biết Khương Phục Tiên muốn làm cái gì, thậm chí ngay cả hỏi cũng không dám hỏi.
Sau khi Hạ Tử Hàm rời đi, Khương Phục Tiên ném giới chỉ cho Trần Mục.
"Sư tỷ, cho đệ?"
"Đệ vẫn là nên mang về Lăng Vân tông đi."
Tài nguyên trên người Trần Mục còn có rất nhiều, tài nguyên nơi này cũng đủ để hắn trùng kích Cửu phẩm Kiếm Thánh đỉnh phong, chỉ là ngại muốn.
Khương Phục Tiên ngồi ngang trên đùi Trần Mục, khóe miệng mỉm cười, dịu dàng nói: "Còn có Long Môn tiên các và Thái Cổ tiên các, cũng sẽ không cho đệ hết đâu."
Bốn mắt nhìn nhau.
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.
...
Một buổi sáng đầy nắng.
Tất cả mọi người ở Đông Thắng tiên các đều bị tập trung lại, tâm tình của bọn họ cũng không tốt đẹp, Lâm Vô Địch và Triệu Vũ chật vật đứng ở phía trước, bọn họ không ngẩng đầu trước mặt tiểu bối được.
Khương Phục Tiên phản khách làm chủ.
Bây giờ bọn họ sống mà nơm nớp lo sợ.
Chuyện tối hôm qua mặc dù mọi người không có tận mắt chứng kiến, nhưng với bộ dạng bây giờ của Đông Thắng tiên các có thể nói rõ hết thảy, vẻ mặt của bọn họ đều như tro tàn, chẳng lẽ Khương Phục Tiên thật sự là Ma Thần?
Có tuyết sắc rơi xuống.
Khương Phục Tiên xuất hiện trên bậc thềm.
Tất cả cường giả đều đồng thời quỳ gối trước mặt nàng ta.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Trần Mục uống trà ở đình đài cách đó không xa.
Quảng trường đông đầy người lại lặng ngắt như tờ, mọi người đều cúi đầu như học sinh tiểu học.
Khương Phục Tiên nhìn Triệu Vũ và Lâm Vô Địch: "Các ngươi ai sẽ nói rõ tình huống tối hôm qua."
Lâm Vô Địch nhìn về phía Triệu Vũ.
Triệu Vũ kéo thân thể bị trọng thương, quỳ gối trước bậc thang, lớn tiếng nói: "Tối hôm qua kết quả kiểm tra của Khương tông chủ không phải là Ma Thần chuyển thế, nhưng thế lực Tiên giới đê tiện vô sỉ, muốn ám toán Khương tông chủ, cuối cùng bị Khương tông chủ trở tay trấn áp."
"Đông Thắng tiên các ta bị thế lực Tiên giới mê hoặc, Triệu Vũ nguyện ý gánh vác tất cả tội lỗi."
Triệu Vũ dập đầu trước mặt Khương Phục Tiên.
Nếu Khương Phục Tiên san bằng Đông Thắng tiên các, tất nhiên sẽ bị nhận định là ma thần chuyển thế, cho dù không phải cũng sẽ mang đến khủng hoảng cho các thế lực khác.
Khương Phục Tiên muốn mượn Đông Thắng tiên các tẩy sạch ô danh của mình, Đông Thắng tiên các còn có rất nhiều cường giả đến từ Hoang Châu tới cầu Tiên, bọn họ có thể truyền kết quả kiểm tra này đến Vạn Tượng đại lục.
Các tiểu bối vừa mừng vừa sợ.
Chỉ cần Khương Phục Tiên không phải Ma Thần chuyển thế, vậy nàng ta hẳn là sẽ không lạm sát vô tội.
Triệu Vũ chủ động bao che tội lỗi.
Khương Phục Tiên lạnh lùng nói: "Hạ Tử Hàm, sau này để ngươi làm các chủ của Đông Thắng tiên các."
Nghe thấy Khương Phục Tiên gọi mình, Hạ Tử Hàm mờ mịt ngẩng đầu, nàng ta cũng mơ hồ, toàn bộ cường giả Đông Thắng tiên các đều trợn mắt há hốc mồm.
Luận tư lịch, luận thiên phú nàng ta cũng không xứng làm các chủ, nhưng Khương Phục Tiên để nàng ta làm Các chủ, toàn bộ Đông Thắng tiên các đều duy trì trầm mặc.
"Hạ Tử Hàm, lại đây đi."
Khương Phục Tiên nhẹ giọng hô, tiểu cô nương này để lại ấn tượng cho nàng ta cũng không tệ lắm.
Hạ Tử Hàm cẩn thận đi tới bên cạnh Khương Phục Tiên, Triệu Vũ ho ra máu ngã xuống tại chỗ.
"Các ngươi ai ủng hộ, ai phản đối?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Khương Phục Tiên mang theo hàn sương.
Lâm Vô Địch dẫn đầu hô: "Ta ủng hộ."
Trần Mục rất hứng thú với việc tăng trưởng tiên chủng: "Linh Hi tiên tử, ta nhiều nhất chỉ là giúp ngươi rèn luyện thân thể, tuyệt đối không có khả năng song tu với ngươi."
Nguyệt Linh Hi không khỏi bĩu môi, có chút tiếc hận, nếu như song tu, khẳng định có thể tăng lên rất nhiều, khẽ thở dài nói: "Rèn luyện thân thể cũng được."
Trần Mục đáp ứng Nguyệt Linh Hi.
Hy vọng hang động Hồng Mông thật sự lợi hại như nàng ta nói, Trần Mục cực kỳ muốn trở nên mạnh mẽ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]