Chương trước
Chương sau
 Khương Phục Tiên nhắc nhở: "Cũng không phải là nơi này có vật chất Tiên giới, mà là bọn họ có liên hệ với Tiên giới, là Tiên giới đang cung cấp tài nguyên cho bọn họ." 

 Trần Mục không quá kinh ngạc, Đông Thắng đảo nguyện ý làm người phát ngôn cho thế lực Tiên giới, ép buộc Khương Phục Tiên đến Đông Thắng đảo kiểm tra thân phận ở quá khứ, khẳng định là bọn họ có quan hệ với Tiên giới. 

 Chỉ sợ những thế lực khác của Lam Hải Tiên Cảnh cũng có quan hệ với thế lực Tiên giới, hành trình lần này đã định trước sẽ không nhẹ nhõm, bởi vì có vị hôn thê ở bên cạnh, Trần Mục cảm thấy vẫn là rất thoải mái. 

 Thuyền tiên xuyên thẳng qua Lam Hải Tiên Cảnh, bọn họ nhìn thấy rất nhiều hòn đảo, nhưng mà trên những hòn đảo này không có người sống, chung quanh có rất nhiều Hung thú tồn tại. 

 "Sư tỷ, nơi này tài nguyên phong phú, tại sao lại không có người?" Trần Mục cảm thấy rất kỳ quái. 

 Có rất nhiều hòn đảo cực kỳ to lớn, đều không kém diện tích của Lăng Vân tông là bao. 

 Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Thế lực ở Lam Hải Tiên Cảnh thích sử dụng tài nguyên tốt nhất, sinh đẻ chỗ bọn họ có yêu cầu nghiêm khắc, đứa trẻ có thất phẩm căn cốt trở xuống, sinh ra liền sẽ bị xử lý sạch, bình thường các đại gia tộc chủ yếu sinh tồn ở trên tiên đảo." 

 Lúc bọn họ đến nơi sâu trong Lam Hải Tiên Cảnh, chung quanh xuất hiện bóng của tu tiên giả, có thanh niên mặc áo vàng ngự kiếm bắt gặp thuyền tiên, hắn ta vội vàng dừng lại. 

 Trần Mục cười hỏi: "Tiểu huynh đệ, xin hỏi Đông Thắng đảo ở nơi nào?" 

 Thanh niên mặc áo vàng đứng ở trên linh kiếm, chắp tay hành lễ, sau đó chỉ phương hướng: "Tiền bối, các ngươi phải đi về hướng Đông Nam." 

 "Đa tạ tiểu huynh đệ." 

 Trần Mục và Khương Phục Tiên dựa theo lời nhắc của thanh niên áo vàng, tiếp tục tiến về Đông Thắng đảo. 

 Buổi trưa hôm đó. 

 Thuyền tiên đến Đông Thắng đảo. 

 Diện tích của Đông Thắng đảo có thể so với Yến quốc. 

 Trên đó có rất nhiều gia tộc viễn cổ, thế lực duy nhất ở trên đảo là Đông Thắng tiên các. 

 Trong Lam Hải Tiên Cảnh còn có Bồng Lai tiên các, Tử Nguyệt tiên các, Thái Cổ tiên các… các thế lực siêu phàm. 

 Khương Phục Tiên đồng ý với sứ giả của Đông Thắng đảo sẽ đến đây thăm hỏi, Đông Thắng tiên các đã sớm chuẩn bị. 

 Thuyền tiên đến Đông Thắng tiên các. 

 Mây mù lượn lờ trên đám núi, Trần Mục nhìn cung điện vạn gian ở phía dưới, phát hiện lượng lớn vật chất Tiên giới, vật chất Tiên giới rất trân quý, không phải thứ Đông Thắng tiên các tùy tiện Kiếm Khai Tiên Môn là có thể lấy được. 

 Muốn lấy được vật chất Tiên giới, nhất định phải có được sự cho phép của thế lực Tiên giới, bằng không thì cho dù có Kiếm Khai Tiên Môn, cũng sẽ bị thế lực Tiên giới ngăn cản. 

 Đông Thắng tiên các có rất nhiều tồn tại cường đại, bình quân thực lực mạnh hơn Lăng Vân tông rất nhiều. 

 Có ba vị cường giả vọt lên trời cao. 

 Có bà lão thân mặc áo xám, cường giả trung niên thân mang cẩm y, còn có thiên kiêu tuổi trẻ mỹ mạo, tất cả bọn họ đều là cường giả Kiếm Thánh. 

 Bọn họ chắp tay tỏ ý với Khương Phục Tiên. 

 Cường giả trung niên cung kính nói: "Tại hạ là trưởng lão của Đông Thắng tiên các, Lâm Nhạc, bái kiến Khương tông chủ." 

 Nét mặt Khương Phục Tiên lạnh nhạt, bình tĩnh nói: "Kiểm tra lúc nào có thể bắt đầu?" 

 Thái độ Lâm Nhạc cung kính nói: "Khương tông chủ, các chủ của chúng ta vẫn đang bế quan, còn cần các thế lực khác của Lan Hải chứng kiến, xin ngài chờ hai ngày." 

 "Mau chóng sắp xếp đi." 

 "Ta rất không có kiên nhẫn." 

 Giữa hàng mày của Khương Phục Tiên mang theo sự uy nghiêm, ở trước mặt nàng ta, Lâm Nhạc không dám ngẩng đầu nói chuyện, bà lão cùng nữ thiên kiêu đang vô thức run rẩy. 

 Lâm Nhạc vội vàng nói: "Tử Hàm, tranh thủ thời gian dẫn Khương tông chủ đến Kính Nguyệt hồ nghỉ ngơi, chăm sóc tốt cho Khương tông chủ, không được sơ suất." 

 "Vâng, sư tôn." 

 "Khương tiền bối, xin mời đi theo ta." 

 Thái độ của nữ thiên kiêu tóc tím vô cùng cung kính. 

 Khương Phục Tiên thu thuyền tiên lại, nàng ta và Trần Mục được đưa tới lầu các trong Kính Nguyệt hồ, toà lầu hai tầng này nguy nga lộng lẫy, xung quanh là hồ nước trong suốt, hoàn cảnh thanh tịnh, không có người quấy rầy. 

 "Khương tiền bối, ta tên Hạ Tử Hàm, sinh ra ở Hạ gia Đông Thắng đảo, từ rất sớm đã từng nghe nói về câu chuyện của ngài, ta rất sùng bái ngài, sau khi gặp mặt lại càng thích, thực tình hi vọng tiền bối không phải Ma Thần chuyển thế." 

 Ánh mắt Hạ Tử Hàm kích động, Trần Mục có chút ngoài ý muốn, vị hôn thê thật có mị lực, thế mà ngay cả Lam Hải Tiên Cảnh cũng có fan của nàng ta. 

 Khương Phục Tiên khẽ mỉm cười, nàng ta không coi là thật, Hạ Tử Hàm có thể có vấn đề. 

 "Có biết ta không?" 

 Trần Mục cười hỏi. 

 Hạ Tử Hàm kinh ngạc nhìn Trần Mục, sau đó lắc đầu, Trần Mục nói bổ sung: "Ta là tiểu sư thúc của Lăng Vân tông, Trần Mục, từng nghe qua chưa?" 

 "Chưa từng." 

 Trần Mục vô cùng xấu hổ. 

 Khương Phục Tiên không nhịn được cười. 

 Hạ Tử Hàm còn tưởng rằng Trần Mục là đồ đệ của Khương Phục Tiên, không nghĩ tới lại là sư đệ. 

 Hạ Tử Hàm cảm thấy bị thăm dò, nàng ta lơ đãng nhíu mày, còn tưởng rằng Trần Mục lòng mang ý đồ xấu. 

 "Tử Hàm không quấy rầy hai vị tiền bối nghỉ ngơi, sau khi có thông báo về thời gian kiểm tra, Tử Hàm sẽ lập tức đến thông báo với Khương tiền bối." Hạ Tử Hàm hơi hơi khom người, vô cùng lễ phép rời khỏi Kính Nguyệt hồ. 

 Sau khi Hạ Tử Hàm rời đi, trên người Khương Phục Tiên vọt lên ánh bạc, nhanh chóng bao phủ Kính Nguyệt hồ, nơi này bị ánh bạc bao phủ, ngăn cách với thế giới bên ngoài. 

 Bọn họ ngồi trước lầu các nói chuyện phiếm, Trần Mục nghiêm túc nói: "Hi vọng bọn họ không phải miệng nam mô, bụng một bồ dao găm."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.