"Hy vọng là như thế." Tần Nghê Thường cười khổ, sau đó trầm giọng nói: "Bọn họ yêu cầu Khương Phục Tiên đến Đông Thắng đảo, nơi đó có thể kiểm tra xem nàng ta có phải là Ma Thần chuyển thế không, nếu như không phải sứ giả Đông Thắng đảo nói thế lực Tiên giới sẽ không nhằm vào Lăng Vân tông chúng ta nữa."
"Chỉ sợ là cạm bẫy."
Trần Mục cau mày, vẻ mặt ngưng trọng.
Tần Nghê Thường khẽ lắc đầu: "Việc này chúng ta không thể làm chủ, Khương Phục Tiên có đi Đông Thắng đảo hay không còn phải do nàng ta quyết định."
Trần Mục đương nhiên không muốn vị hôn thê mạo hiểm, Tần Nghê Thường bất đắc dĩ lắc đầu: "Nếu thật sự là đối địch với tất cả thế lực Tiên giới, vậy cuộc sống sau này của chúng ta cũng không dễ chịu, năm nay tiểu bối báo danh tham gia khảo hạch nhập môn không bằng những năm trước, đặc biệt là các thiên kiêu."
Lăng Vân tông gần đây nổi tiếng nhất, nhưng tin tức trêu chọc thế lực Tiên giới truyền ra, tất cả mọi người đều không dám gia nhập Lăng Vân tông.
Trần Mục cười nói: "Như vậy còn có thể tiết kiệm tài nguyên, bồi dưỡng càng nhiều tiểu bối ưu tú hơn."
Tần Nghê Thường cũng chỉ có thể an ủi mình như vậy, mấy năm gần đây, tiểu bối Kiếm Vương trong Lăng Vân tông càng ngày càng nhiều, tiểu bối Kiếm Hoàng cũng có rất nhiều, thậm chí ngay cả Kiếm Thánh cũng gia tăng mấy vị.
Lăng Vân tông đã là tông môn mạnh nhất Hoang Châu.
Trần Mục trở lại Lăng Vân phong chờ Khương Phục Tiên.
Sắp đến giữa trưa, Khương Phục Tiên gặp xong sứ giả Đông Thắng đảo, thái độ của bọn họ rất tốt, nơi đó có viễn cổ tiên thạch, có thể chiếu qua người, muốn mời Khương Phục Tiên đi xem một chút.
Trần Mục nhìn thấy vị hôn thê trở về: "Sư tỷ, tỷ có đi Đông Thắng đảo không?"
Khương Phục Tiên biết, nhất định là tần Nghê Thường tiết lộ tin tức: "Sang năm tỷ sẽ đi Đông Thắng đảo."
Trần Mục trầm giọng nói: "Sư tỷ, nếu như là cạm bẫy thì làm sao bây giờ, tỷ không thể đi được."
Khương Phục Tiên lắc đầu: "Tay chân của thế lực Tiên giới còn nhiều hơn so với tỷ nghĩ, nếu như không đi, tỷ sợ Lăng Vân tông sẽ gặp phiền toái lớn, bọn họ dám đùa giỡn quỷ kế, tỷ sẽ để cho bọn họ trả giá đắt."
"Nhưng nếu lỡ như..."
"Nếu như tỷ là Ma Thần chuyển thế, đệ còn có thể yêu tỷ không?" Khương Phục Tiên nhìn Trần Mục.
"Đương nhiên là yêu."
Trần Mục không chút do dự.
Khương Phục Tiên nghiêm túc nói: "Tỷ không phải ma thần, sư tỷ còn muốn sống những ngày tháng sau này với đệ."
Trần Mục đưa tay ôm lấy Khương Phục Tiên.
Hai người vừa mới ôm nhau, Khương Phục Tiên đã nhíu mày: "Mau buông tay, Phi Yến tới rồi."
"Được rồi." Trần Mục ngược lại không ngại, Khương Phục Tiên cảm thấy tổn hại uy nghiêm.
Triệu Phi Yến đi tới Lăng Vân phong, nhìn thấy Trần Mục và Khương Phục Tiên, tươi cười ngọt ngào: "Sư phụ."
"Tiểu sư thúc, ngươi cũng ở đây à?"
"Đúng vậy, vừa rồi đang cùng sư phụ của ngươi thảo luận tu hành." Trần Mục mỉm cười gật đầu.
Triệu Phi Yến yếu ớt nói: "Sư phụ, người có thể cho con nghỉ ngơi một thời gian không."
"Có thể."
Khương Phục Tiên khẽ gật đầu.
Nàng ta cực kỳ sủng ái Triệu Phi Yến, để cho nàng ta vào Lăng Vân các chính là muốn bồi dưỡng nàng ta.
Triệu Phi Yến xoay người hỏi: "Tiểu sư thúc, ta có thể đến Hắc Thạch thành chơi hai ngày không?"
"Con đến Hắc Thạch thành làm gì?" Trần Mục còn chưa mở miệng, Khương Phục Tiên đã hỏi trước.
Triệu Phi Yến cười nói: "Tiểu sư thúc trước kia mời con đến Trần gia ăn tết, sắp qua năm mới rồi, muốn đến Trần gia chơi một chút, thuận tiện có rượu uống."
"Ta nói thế bao giờ?"
Vẻ mặt của Trần Mục nghi hoặc, cẩn thận suy ngẫm lại, hình như nhiều năm trước đúng thật là có mời Triệu Phi Yến.
Triệu Phi Yến đi tới bên cạnh Khương Phục Tiên, nũng nịu nói: "Sư phụ, con nhớ rõ tiểu sư thúc đã nói cũng muốn người đi Trần gia ăn tết, không bằng chúng ta cùng đi Trần gia chơi hai ngày, được không?"
Trần Mục lắc đầu, nghĩ thầm đồ đệ của Mộc Lưu Huỳnh hiểu chuyện như vậy, sao Triệu Phi Yến lại không hiểu chuyện, vậy mà lại muốn làm bóng đèn.
Trần Mục nghiêm túc nói: "Phi Yến, dù sao thì ngươi vẫn là Bát phẩm Kiếm Hoàng, ta cũng là Bát phẩm Kiếm Thánh, ngươi phải tu luyện cho tốt, không thể ham chơi, chờ đến khi ngươi lên Kiếm Thánh lại đến Trần gia chơi đi."
"Trần sư thúc."
"Sư phụ, người xem tiểu sư thúc thật là quá đáng."
Khương Phục Tiên cũng nghiêm túc nói: "Tiểu sư thúc của con nói rất đúng, vi sư cho con kế thừa vị trí tông chủ, con cảm thấy chút thực lực này có thể phục chúng sao?"
"Không thể."
Triệu Phi Yến xấu hổ cúi đầu.
Khương Phục Tiên nghiêm túc nói: "Có thể trong mười năm nữa vi sư sẽ truyền vị trí tông chủ lại cho con, tu luyện cho tốt, tranh thủ sớm ngày trở thành Kiếm Thánh."
Trần Mục cũng lấy nửa viên tiên thạch ra: "Phi Yến, ngươi cầm lấy, tu luyện cho tốt."
Hai người ngươi một câu ta một câu.
Triệu Phi Yến cúi đầu, không còn ý định ra ngoài chơi nữa, lập tức trở về bế quan tu luyện, Khương Phục Tiên và Trần Mục nắm tay rời khỏi Lăng Vân phong.
Hư không.
Trên thuyền tiên.
Trần Mục và Khương Phục Tiên đang đánh cờ.
"Sư tỷ, lúc nào tỷ đi Đông Thắng đảo, nhớ phải thông báo cho đệ, đệ đi cùng tỷ."
Trần Mục có sức mạnh sánh ngang với Kiếm Tiên.
Khương Phục Tiên biết vị hôn phu lo lắng, cười tươi như hoa, giọng nói dịu dàng: "Được, đến lúc đó chúng ta có thể chơi mấy ngày bên bờ Lan Hải."
"Chủ ý này không tồi."
"Muốn nhìn sư tỷ mặc đồ bơi."
"Đồ bơi? Đó cũng là y phục?"
Khương Phục Tiên vẫn là lần đầu tiên nghe thấy.
"Đúng vậy, quần áo mặc lúc bơi."
Khương Phục Tiên nhướng mày, đôi mắt đẹp ẩn chứa ý cười, nàng ta biết vị hôn phu là cố ý thua.
"Có chơi có chịu, sư tỷ, tỷ tới đi."
"Sang năm lại hôn đệ."
Trần Mục cố ý thua, Khương Phục Tiên cố ý không hôn, xem sau này hắn còn dám dở thói khôn vặt không.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]