Chương trước
Chương sau
 

 Nữ Kiếm Tiên càng thêm hưng phấn, nàng ta nghiêm túc hẳn lên, cả người dấy lên hỏa diễm màu đỏ, phía sau có Chu Tước hiện lên, tiên kiếm mang theo tiên lực cường đại xông về phía Trần Mục. 

 Hai thanh kiếm lại va chạm vào nhau, năng lượng đáng kinh ngạc khiến cho hai người cũng tự lui lại phía sau, Trần Mục lui hơn mười mét, nữ kiếm tiên lui về phía sau hơn mười mét. 

 Không gian gợn sóng khuếch tán, Hắc Thạch thành cách xa tám trăm dặm cũng là cuồng phong gào thét, ngay cả tường thành cao vút cũng xuất hiện vết nứt, đường trong thành cũng nứt ra. 

 Trần Dao không nói gì nữa, nàng ta nghiêm túc nhìn. 

 Khu vực gần chiến trường, Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến nhìn không chớp mắt, các nàng có thể cảm nhận rõ thực lực của nữ Kiếm Tiên càng lúc càng mạnh. 

 Xích Tuân và các cường giả lão bối nhìn thấy hy vọng, chỉ cần nữ Kiếm Tiên trấn áp được Trần Mục bọn họ sẽ có đường sống, nhao nhao liều mạng chống đỡ Tiên Môn, tranh thủ thời gian cho nữ Kiếm Tiên. 

 Trần Mục biết phải thay đổi sách lược, đánh như vậy căn bản không thể chiến thắng được nữ Kiếm Tiên, tiên lực của nàng ta sâu không thấy đáy, hơn nữa tiên lực cường đại, hoàn toàn tiêu hao không thắng. 

 Nữ Kiếm Tiên lần nữa vọt tới, Trần Mục thi triển Hỗn Độn Kiếm Vực, nữ Kiếm Tiên không chút bối rối, quanh thân nàng ta có Chu Tước xoay quanh, còn chưa đợi nàng ta phát động tiên kỹ Trần Mục đã dùng thuấn di đến trước mặt nữ Kiếm Tiên. 

 Quy tắc không gian ở nơi này bị áp chế, nữ Kiếm Tiên không có cách nào chạy xa, nàng ta bị ép vung kiếm, Trần Mục tay không bắt lấy thanh tiên kiếm kia, bàn tay của hắn được bao trùm bởi lân phượng miễn cưỡng bắt lấy, nhưng cần tiêu hao lượng lớn thần lực. 

 Trần Mục ở trong Hỗn Độn Kiếm Vực dùng tốc độ cực nhanh, đột nhiên đưa tay bắt lấy cần cổ trắng tuyết của nữ Kiếm Tiên, nhưng tố chất thân thể nữ Kiếm Tiên cũng cực tốt, hắn chỉ có thể một tay khóa cổ nàng ta cũng không thể tạo thành thương tổn thực sự. 

 "Khốn kiếp!" 

 Nữ Kiếm Tiên tức giận, trong nháy mắt đỏ mặt, nàng ta cũng đưa tay bắt lấy cổ Trần Mục, hai người lúc đánh nhau từ trên cao rơi xuống, đập ra một miệng núi lửa ở trên mặt đất. 

 Hỗn Độn Kiếm Vực biến mất. 

 Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi trợn mắt há hốc mồm, tiểu sư thúc vậy mà đánh ngang với nữ Kiếm Tiên. 

 Lực lượng của thân thể Trần Mục cực kỳ mạnh, thần lực, tiên lực, linh lực toàn thân đều trút xuống, hắn ngồi trên eo nhỏ bé của nữ Kiếm Tiên, hai tay đan xen giống như số 8, liều mạng bóp cổ đối phương. 

 Trong mắt Nữ Kiếm Tiên mang theo phẫn nộ, nàng ta không nghĩ tới Trần Mục lại có thân thể mạnh như vậy, một tay bắt lấy tiên kiếm, nặng như thái sơn, muốn thoát thân cũng khó. 

 "Ngươi dám cưỡi trên người ta?!" 

 Nữ kiếm tiên đừng nói là phẫn nộ đến mức nào, nàng ta buông tiên kiếm đỏ rực ra, Trần Mục nhất định phải nắm lấy tiên kiếm, thanh tiên kiếm này rất khủng bố, không nắm sẽ xuất hiện vấn đề lớn. 

 Thấy nữ Kiếm Tiên thả tay ra, Trần Mục lập tức sử dụng niệm thuật, niệm lực cường đại ở cự ly gần oanh kích thức hải của nữ Kiếm Tiên, dùng niệm lực công kích bất ngờ khiến cho nữ Kiếm Tiên cũng có một thoáng thất thần, Trần Mục nắm lấy cơ hội, buông cổ nàng ta ra, đánh một quyền nặng nề về phía đầu nàng ta. 

 Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! 

 Đầu của nữ Kiếm Tiên rất rắn chắc, căn bản đánh không nổi, nguyên thần của nàng ta đã sớm thiên chuy bách luyện, rất nhanh khôi phục, đỏ mặt xấu hổ phẫn nộ nói: "Tên khốn kiếp, dám đối xử vô lễ như vậy với bổn tiên, bổn tiên phải trả lại ngươi gấp mười lần." 

 Nàng ta là tiên tử danh chấn tiên giới, vậy mà lại bị Trần Mục trấn áp, còn bị một quyền nặng nề chào hỏi, sao có thể không giận. 

 Trần Mục còn đang tìm kiếm điểm yếu trên người nàng ta, lại phát hiện da thịt toàn thân Nữ Kiếm Tiên đỏ bừng, tiên lực đáng sợ khiến cho Trần Mục đều cảm giác được khiếp sợ. 

 Lực lượng của Trần Mục rất khó trấn áp nàng ta nữa. 

 Tại thời khắc nguy cấp này, vật chất màu bạc ẩn giấu trong huyết nhục ở cơ thể của Trần Mục bị đánh thức, cả người hắn phóng thích ngân huy, hồng quang trên người nữ Kiếm Tiên bị áp chế. 

 Trần Mục cảm giác nữ Kiếm Tiên đột nhiên trở nên mềm nhũn. 

 Thân thể của nữ Kiếm Tiên trở nên mềm nhũn. 

 Thân thể Trần Mục phóng thích ngân huy. 

 Ngân huy thần bí khiến tiên lực trong cơ thể của nữ Kiếm Tiên tan rã, đôi mắt đẹp của nàng ta trợn tròn, vẻ mặt ngốc trệ. 

 Trần Mục cũng kinh ngạc, không khỏi nhớ tới tình huống khi vị hôn thê chữa thương cho hắn, khi đó Khương Phục Tiên giấu ngân huy thần bí vào trong cơ thể của hắn. 

 Bởi vì là vị hôn thê, Trần Mục cũng không hỏi, không nghĩ tới ở thời khắc nguy hiểm nhất này ngân huy đột nhiên phóng thích ra năng lượng thần bí, đáng tiếc vị hôn thê không có ở bên cạnh, nếu không nhất định sẽ hôn nàng ta hai cái. 

 Triệu Phi Yến mở to đôi mắt, không thể tin vào đôi mắt của mình, tiểu sư thúc vậy mà lại ngồi trên eo của nữ Kiếm Tiên, đánh quyền nặng nề vào đầu nàng ta. 

 Quan trọng nhất. 

 Nữ Kiếm Tiên kia lại chậm chạp không phản kháng. 

 Chẳng lẽ nàng ta đã bị Trần Mục đánh ngất xỉu? 

 Cảnh tượng ở phía xa đã khiến bọn họ rất sốc. 

 Trần Mục vậy mà lại trấn áp được nữ Kiếm Tiên, chiến tích như vậy đủ để cả Hoang Châu khiếp sợ. 

 Tiên lực mà nữ Kiếm Tiên sử dụng đã bị tan rã, nàng ta không giãy dụa một cách vô ích, biểu cảm không thể luyến tiếc, hai tay buông xuống, tiên kiếm đỏ rực dần dần ảm đạm, không tiếp tục xao động nữa. 

 Trần Mục nhìn chằm chằm vào nữ Kiếm Tiên, trong mắt lóe lên kim quang, hắn khẽ nhíu mày, trong cơ thể nữ Kiếm Tiên còn có một khối xương máu đỏ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.