Trong chiếc chân vũ này, còn không đủ một giọt chân huyết, nhưng cho dù là nửa giọt thì hiệu quả cũng không hề kém.
Đây là chân vũ của chân phượng, nếu như là chiếc hoàn chỉnh, thậm chí còn có khả năng tái sinh niết bàn.
Trần Mục bắt đầu hấp thụ chân huyết bên trong, mãi cho đến sáng sớm hôm sau, mất thời gian hơn nửa ngày mới luyện hóa hết, vân phượng trên cánh tay trái của hắn hiện lên rõ ràng.
“Nửa giọt chân huyết đã mạnh như vậy, chân phượng mạnh mẽ thế kia mà lại bị trấn áp, thật đáng sợ.”
Trần Mục không khỏi cảm khái, loại sinh linh siêu phàm kia còn mạnh hơn cả Kiếm Tiên mà hắn từng gặp: “Cũng may trong phàm trần không tồn tại loại sinh linh như vậy.”
Cấp cao của các tông ở Hoang Châu đều đã rời đi, Khương Phục Tiên đi đến Ngạo Kiếm phong.
Trong mộc đình, Trần Mục hỏi: “Sư tỷ, lúc nào thì chúng ta lên đường?”
“Càng sớm càng tốt.”
“Bây giờ chúng ta đã có thể xuất phát.”
Khương Phục Tiên đến chính là để thông báo cho Trần Mục.
“Tiểu sư đệ, đệ nói chúng ta nên trực tiếp giết đến Thanh Đồng thành, hay là đi đường vòng đánh úp?”
Khương Phục Tiên cười hỏi.
“Đánh úp đi.”
Trần Mục cảm thấy trực tiếp giết đến Thanh Đồng thành, nếu cường giả của Hồng Minh không chạy trốn thì cũng sẽ tiếp dẫn Kiếm Tiên trước, đoán chừng sẽ là một trận ác chiến.
Kiếm Tiên không thể ở lại phàm trần trong thời gian dài.
Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680505/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.