Cung Uy Nhuy và Hàn Đằng đuổi theo vào sâu trong Nam Hoang, nhưng bọn họ cũng không cảm nhận được hơi thở của Khương Phục Tiên và Trần Mục, cảm giác có chút không đúng.
"Chẳng lẽ bọn họ không chạy trốn đến Lăng Vân tông?"
"Nếu bọn họ trốn đi, muốn tìm được bọn họ chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy."
Cung Uy Nhuy đề nghị: "Không bằng đến Bắc Hoang bắt cóc người Trần gia làm lợi thế."
"Chủ ý hay."
Trên mặt Hàn Đằng mang theo nụ cười.
Hồng Minh đã sớm phái nhãn tuyến đi Bắc Hoang điều tra, bởi vì có cường giả Lăng Vân tông thủ hộ, bọn họ không cách nào động thủ được, Hồng Minh không dám phái cường giả đi Bắc Hoang bởi vì có Khương Phục Tiên.
Bây giờ Khương Phục Tiên bị thương, Hoang Châu đối với bọn họ mà nói chính là ao cá, không chút cố kỵ, muốn đi đâu thì đến đó.
Năm ngày sau.
Đó là lúc giữa trưa, mặt trời đang chiếu sáng.
Ở vùng đất giáp ranh giữa Bắc và Nam Hoang.
Trần Mục đột nhiên mở mắt ra, hắn nghe thấy hệ thống nhắc nhở có nhiệm vụ mới.
【Đánh dấu: Hoang Thần điện】
【Phần thưởng: Hoang Thần giáp】
Sau khi Trần Mục xác minh nhiều lần rồi phát hiện, nếu dừng ở một chỗ trong khoảng thời gian dài thì nhiệm vụ đánh dấu sẽ cập nhật rất chậm, nhưng chỉ cần di chuyển thì tần suất cập nhật nhiệm vụ sẽ rất nhanh, hơn nữa địa điểm đánh dấu cách hắn cũng tương đối gần.
Trần Mục chưa từng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680473/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.