Khi còn cách Táng Kiếm sơn hai trăm bước, Triệu Tư Tư không chịu nổi nữa, nàng ta chỉ đành dừng lại ngồi xuống tu luyện tại chỗ.
Rất nhanh Liễu Mi Nhi cũng không kiên trì tiếp được.
Diệp Hoành và Tiết Hạo dừng lại ở khoảng cách khoảng trăm bước, Thẩm Trạch và Tiết Hạo dừng lại ở khoảng năm mươi bước.
Nơi này có áp lực rất lớn, chỉ cần thân thể đủ mạnh là có thể đến gần Táng Kiếm sơn.
Các tiểu bối đều đang ngồi tu luyện xung quanh Táng Kiếm sơn, Trần Mục cũng chuẩn bị bế quan ở đây, vẫn còn thời gian nửa năm không biết liệu có thể luyện hóa được Thuần Dương Thánh Đan không, dù sao cũng là thánh đan cực phẩm, muốn luyện hóa cũng không phải là chuyện đơn giản.
Tiểu Bạch nhảy xuống khỏi tay Liễu Mi Nhi, Tiểu Hắc thì đang ngủ say trong vòng tay của Triệu Tư Tư.
Bụp!
Tiểu Bạch nhấc tay lên chính là một tát.
“Meo~”
Tiểu Hắc bỗng nhiên lao ra ngoài.
Tiểu Bạch chạy ở phía trước, Tiểu Hắc đuổi theo ở phía sau, hai con mèo đang đùa giỡn dưới chân Táng Kiếm sơn, vẻ mặt Liễu Mi Nhi chấn kinh nói: “Ta... đây... hai con mèo này còn mạnh hơn ta?”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đi theo Trần Mục, thường xuyên nhận tẩy lễ của niết bàn hỏa, huyết mạch đã biến dị, cơ thể mạnh hơn so với rất nhiều yêu thú khác.
Hai bọn chúng đang “đánh quyền” ở gần đó, Trần Mục nhìn thấy, nhỏ giọng quát mắng: “Đừng quậy.”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch vội vàng chạy đến, bọn chúng cọ vào ống quần của Trần Mục làm nũng.
Trần Mục bay lên không trung, mang theo bọn chúng đến chỗ chuôi kiếm khổng lồ, chuẩn bị bế quan ở chỗ này, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch co ro bên người hắn, áp lực ở đây quá lớn, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch không ồn ào được nữa.
Trong mắt đám tiểu bối Diệp Hoành lộ ra vẻ chấn kinh, bọn họ muốn đến gần Táng Kiếm sơn cũng khó, tiểu sư thúc lại có thể bay lên không trung rất nhẹ nhàng.
Trần Mục uống Thuần Dương Thánh Đan.
Năng lượng tràn đầy tràn vào tứ chi bách thể, dưới sự tôi luyện của Niết Bàn Hô Hấp pháp, lượng lớn dịch thể màu vàng tràn vào Kiếm Cung, bên trong kim bích rực rỡ.
Bản mệnh kiếm màu vàng của Trần Mục dài bảy mươi trượng, dưới mắt thường cũng có thể nhận thấy được tốc độ gia tăng, muốn trở thành Kiếm Thánh, ít nhất phải vượt qua mười trượng.
Càng về sau sẽ càng khó nâng cao.
...
Tinh Lạc hồ.
Xung quanh không ngừng có thiên kiêu rời đi.
Lâm Diệu Ngữ xuất hiện ở ven hồ, thu hút sự chú ý của rất nhiều thiên kiêu, nàng ta nhận ra ven hồ gần như không có sự tồn tại của quy tắc mảnh vụn.
Nghe đồn ở Tinh Lạc hồ có một lượng lớn quy tắc mảnh vụn, khi đến bờ hồ, Lâm Diệu Ngữ vô cùng thất vọng, ba chỗ tạo hóa liên tiếp đều hữu danh vô thực.
Trong đôi mắt đẹp của Lâm Diệu Ngữ mang theo vẻ tức giận, sau khi tiến vào Táng Tiên địa, vì để lấy được tạo hóa mà phải miễn cưỡng vui cười, thế nhưng lại nhận được kết quả như vậy.
Nếu như bây giờ có thể rời khỏi Táng Tiên địa, chắc chắn nàng ta sẽ xông ra ngoài đầu tiên.
Thiên kiêu của Hoang Châu đều đang cố gắng tìm tạo hóa, thời gian nửa năm rất nhanh đã trôi qua, mặc dù rất nhiều tạo hóa đều không có tác dụng, nhưng mà năng lượng của Táng Tiên địa nồng đậm, trải qua tu luyện nửa năm rất nhiều thiên kiêu đều có đột phá.
...
Khu vực gần Tiên Mộ.
Có thiên kiêu đi ngang qua chỗ gần đó.
Ầm ầm.
Bọn họ nghe thấy tiếng động, sau đó liền nhìn về phía chỗ sâu trong Tiên Mộ, nhìn nữ nhân đầu bù tóc rối đang lao ra, các thiên kiêu gần đó bị dọa cho hoảng loạn bỏ chạy, còn tưởng rằng là ma quỷ trong Tiên Mộ.
Bạch Thanh Hoan không thích cách ăn mặc xa hoa của quý phụ nên đã tháo bỏ hết toàn bộ trang sức kim ngọc xuống, cuối cùng tóc tai bù xù ra khỏi Tiên Mộ.
Nàng ta hít thở bầu không khí trong lành bên ngoài, sau đó vặn cái cổ cứng ngắc của mình, vang lên tiếng rắc rắc.
“Được sống thật là tốt.”
“Chỉ đáng tiếc không phải là tiên thân.”
Cơ thể này lúc sinh thời cũng là Kiếm Thánh đỉnh phong, ngã xuống nhiều năm vẫn có sức lực rất mạnh.
Bạch Thanh Hoan quyết định đi tìm Trần Mục, nàng ta đã rời khỏi nhân gian rất nhiều năm, không biết tình hình bên ngoài như thế nào, cần biết được một số tin tức hữu dụng.
Bên ngoài sơn mạch Táng Tiên.
Cường giả các tông đều đang đợi bí cảnh mở cửa, trông mong tiểu bối nhà mình trở về, hy vọng bọn họ đều có thể lấy được tạo hóa mạnh mẽ ở bên trong.
Vẻ mặt Lý Thanh Lưu căng thẳng.
Ròng rã nửa năm cũng không thấy Lăng Vân tông đến chi viện, chiến thuyền của Hồng Minh vẫn đang đậu ở đây, rõ ràng là có ý muốn tìm Trần Mục tính sổ.
Táng Tiên địa, Táng Kiếm sơn.
Kèm theo tiếng động cực lớn, thanh kiếm khổng lồ vĩ đại kia bỗng nhiên sụp đổ, các thiên kiêu gần đó đều đang chạy trốn, Trần Mục ôm lấy Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đáp xuống gần đó.
Các thiên kiêu xung quanh đều đang thán phục.
“Tiểu sư thúc đúng là lợi hại.”
“Vậy mà có thể làm đổ thanh kiếm khổng lồ kia.”
Trong mắt các thiên kiêu xung quanh đều lộ ra vẻ sùng bái, mọi người đều cho rằng là do Trần Mục làm ra.
Bí cảnh của Táng Tiên địa sắp kết thúc, Trần Mục bắt đầu suy xét đến chuyện ra ngoài, Kim Kỳ Lân và Lâm Ký bị hắn làm trọng thương, sau khi ra ngoài có thể sẽ gặp phiền phức.
Lần này Trần Mục không muốn dựa vào sức mạnh của vị hôn thê, hiện giờ hắn đã là Bát phẩm Kiếm Hoàng đỉnh phong, còn thành thạo Hỗn Độn Kiếm Vực, cho dù là lão nối Kiếm Thánh hắn cũng muốn thử sức.
Ban đầu khi Trần Mục gặp Lâu Nhạc Dương thì không có chút sức lực để trở tay, hắn bây giờ đã có tự tin, có thể dựa vào sức lực của bản thân để đối phó với Lâu Nhạc Dương.
Trần Mục và các tiểu bối của Lăng Vân tông tụ hợp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]