Hổ Khiếu Lâm cau chặt mày lại, hắn ta cảm nhận được áp lực cực lớn trên người Trần Mục, thanh kiếm kia chứa đựng sức mạnh mà Kiếm Vương đỉnh phong khó có thể chống lại được.
Lúc Kim Kỳ Lân chuẩn bị tiến công, lòng bàn tay phải của Trần Mục nhắm vào hắn ta, Vô Song ở trước lòng bàn tay đốt nhiên bay lên không trung, lôi đình màu vàng nổi lên.
Tiếng sấm vang lên khắp hoang nguyên.
Đồng tử của Kim Kỳ Lân co rút mạnh.
Tốc độ của thanh kiếm kia nhanh kinh khủng.
Các thiên kiêu đều cảm thấy sống lưng phát lạnh.
Trần Mục lại thi triển Kinh Thần lần nữa, ngay trước mặt của Kim Kỳ Lân, lần này không phải là “đánh lén”.
Vô Song bay đến quá nhanh.
Kim Kỳ Lân vừa nâng kiếm lên.
Bùm!
Âm thanh va chạm vang lên.
Kim Kỳ Lân bị văng ra mấy trăm trượng.
Thiên kiêu của Hồng Châu đang hít khí lạnh, Kim Kỳ Lân càn quét người cùng thế hệ vậy mà lại bị một kiếm đánh lùi, bọn họ đều không dám tin vào mắt mình.
“Tốt!”
“Ha ha ha!”
Đám thiên kiêu Hoang Châu ha ha cười lớn.
Hổ Khiếu Lâm tự giễu nói: “Ta còn muốn luận bàn hai chiêu với hắn, đúng là buồn cười.”
“Tiểu sư thúc ngầu nhất!”
Liễu Mi Nhi dịu dàng hò hét.
Nàng ta sớm đã thấy Kim Kỳ Lân không thuận mắt.
“Tiểu sư thúc cố lên.”
Triệu Tư Tư cũng dùng niệm lực truyền âm.
Trong mắt đám Thẩm Trạch cũng đầy vẻ ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680455/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.