Lần này Hồng Châu phái một số lượng lớn thiên kiêu đến đây, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự cân bằng của Táng Tiên địa, bọn họ sợ tiểu bối nhà mình ở bên trong sẽ chịu thiệt.
Lý Thanh Lưu nhẹ thở dài: “Nếu như tiểu bối của Hoang Châu đoàn kết lại, có lẽ còn có cơ hội.”
Muốn tiểu bối Hoang Châu đoàn kết giống như các thiên kiêu của Hồng Châu thì đúng là hy vọng xa vời, dù sao thì bọn họ cũng thuộc các tông môn khác nhau, có những lợi ích của riêng họ.
...
“Ha.”
Kim Kỳ Lân rất thất vọng.
Hắn nhìn sang Hổ Khiếu Lâm, Chu Phá Hiểu, Đường Côn Luân, thái độ cường thế nói: “Ta cho các ngươi cơ hội khiêu chiến, các ngươi cùng nhau lên đi.”
Đôi mắt của Hổ Khiếu Lâm khẽ híp lại, Chu Phá Hiểu và Đường Côn Luân cảm thấy bị sỉ nhục, vẻ mặt của bọn họ rất khó coi, cuối cùng Chu Phá Hiểu của Man tông đứng ra, cường ngạnh nói: “Ta đến đấu với ngươi.”
“Dũng khí đáng khen ngợi.”
Cuối cùng Kim Kỳ Lân cũng cảm thấy thích thú.
Nhìn thấy bọn họ chuẩn bị luận bàn, Diệp Hoành trầm giọng nói: “Bọn ta đi trước.”
Lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, có hai vị thiên kiêu Hồng Châu cản đường đi của họ.
Thiên kiêu của Ngũ Tiên giáo và Thánh Kiếm sơn đều bị chặn lại, còn các tiểu bối thể lực bình thường ở Hoang Châu nhân cơ hội này liền rời khỏi Hoang Nguyên, trên mặt bọn họ mang vẻ hưng phấn, các cường giả danh tông đều bị thiên kiêu của Hồng Châu chặn lại, lần này bọn họ có xác suất giành được tạo hóa cao hơn.
Lâm Ký và Chu Đông ngăn cản tiểu bối của Lăng Vân tông, trên người bọn họ có dao động mạnh mẽ, vẻ mặt của đám tiểu bối Diệp Hoành căng thẳng, đầu mày nhíu chặt.
Liễu Mi Nhi hơi hét lên: “Các ngươi có biết hậu quả của việc khiêu khích Lăng Vân tông không?”
Chu Đông không nhịn được khôi hài nói: “Ngươi cảm thấy Hồng Minh của chúng ta sẽ sợ Lăng Vân tông?”
Hồng Minh là do tất cả các thế lực siêu cường của Hồng Châu liên hợp tạo thành, sở hữu lượng lớn cường giả, số lượng nhiều hơn bất kỳ tông môn nào ở Hoang Châu, còn có trưởng lão trấn giữ vô cùng cổ lão.
“Các ngươi đừng quá đáng quá!”
Liễu Mi Nhau cắn chặt răng bạc.
Lâm Ký chắp tay cười khẽ: “Kim sư huynh đặc biệt dặn dò chúng ta phải chiếu cố ngươi thật tốt, có thể được Kim sư huynh nhớ rõ là vinh hạnh của ngươi.”
“Tên ba mắt!”
Trong lòng Liễu Mi Nhi thầm mắng.
Đám người Diệp Hoành đều vô cùng phẫn nộ.
“Đừng gấp, chúng ta hãy thưởng thức trước Hoang Châu đỉnh tiêm thiên kiêu là trình độ như thế nào.”
Chu Đông và Lâm Ký không vội ra tay, Chu Phá Hiểu muốn quyết đấu với Kim Kỳ Lân, bọn họ ngăn tiểu bối của Lăng Vân tông lại, đợi lát nữa sẽ ra tay.
Diệp Hoành chắp tay cười nói: “Chúng ta không có ý mạo phạm Hồng Minh, vẫn xin hai vị giơ cao đánh khẽ.”
Liễu Mi Nhi và bọn người Thẩm Trạch đều rất khó chịu, lúc nào thì Lăng Vân tông phải chật vật như vậy? Khi bọn họ đến đều cảm thấy tông chủ uy chấn Hoang Châu, bí cảnh của Táng Tiên địa lần này chắc hẳn sẽ rất nhẹ nhàng, nhưng không ngờ thiên kiêu của Hồng Châu lại đột nhiên giết đến.
Bọn họ hoàn toàn không thèm để ý đến Lăng Vân tông.
Lâm Ký cười nói: “Cũng xem như người thức thời, sớm đã nghe nói Lăng Vân tông là thế lực mạnh nhất ở Hoang Châu, nhưng mà tiểu bối của thế lực mạnh nhất quả thực không được.”
Liễu Mi Nhi kiêu ngạo nói: “Tiểu bối ưu tú của Lăng Vân tông bọn ta đều không thèm tới Táng Tiên địa.”
“Các ngươi muốn vào Táng Tiên địa cũng được, nàng ta buộc phải ở lại.” Trong mắt Chu Đông mang vẻ giễu cợt.
Diệp Hoành nắm chặt nắm đấm.
Nếu như Tiêu Vân và Triệu Phi Yến ở đây, bọn họ cũng sẽ không bị động như vậy, bây giờ hoàn toàn phải xem sắc mặt của Lâm Ký và Chu Đông.
Đám Diệp Hoành bọn họ sẽ không vứt bỏ Liễu Mi Nhi.
Liễu Mi Nhi nắm chặt thành quyền, bây giờ mới hiểu rõ việc sư tôn bảo nàng ta phải nỗ lực tu luyện quan trọng như thế nào.
Hiện giờ thiên kiêu của Hồng Châu đang chặn thiên kiêu của Hoang Châu, nói rõ ra là muốn làm nhục bọn họ.
Keng!
Chu Phá Hiểu giao phong với Kim Kỳ Lân.
Hai thanh trọng kiếm đâm vào nhau, âm thanh trầm nặng vang lên, không gian hiện ra gợn sóng, mặt đất cát đá cuồn cuộn, khói bay mịt mù.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người bọn họ, Chu Phá Hiểu xếp thứ hai trên Thiên bảng, đến từ Man tông, sở hữu kim thân, có thể sánh với Kiếm Vương đỉnh phong.
Hai cánh tay của Chu Phá Hiểu có sức mạnh kinh khủng, thiên kiêu bình thường đều sẽ không đối đầu với hắn ta.
Nhưng Kim Kỳ Lân lại lựa chọn cứng đấu cứng với hắn ta, hoàn toàn không hề sử dụng linh lực, bọn họ đều đang va chạm nhau bằng sức mạnh cơ thể thuần túy.
Ầm!
Chỉ mới chiêu thứ hai.
Trọng kiếm của Chu Phá Hiểu đã tuột ra khỏi tay.
Các thiên kiêu xung quanh đều chấn kinh, chỉ thấy cả người Chu Phá Hiểu hiện lên kim quang, hắn dùng tay không đỡ lấy kiếm của Kim Kỳ Lân nhưng mà giây tiếp theo đã có huyết quang bắn ta khắp nơi, Chu Phá Hiểu bay thẳng ra ngoài,
Thiên kiêu của Man tông kinh hãi.
Lòng bàn tay của Chu Phá Hiểu đã sắp đứt lìa ra.
Chỉ với ba chiêu Kim Kỳ Lân đã dễ dàng đánh bại người xếp thứ hai trên Thiên bảng của Hoang Châu, trong mắt các thiên kiêu Hoang Châu xung quanh đều có vẻ khó mà tin được.
“Ha ha.”
“Thiên kiêu của Hoang Châu yếu thật.”
Phượng các và Ngũ Tiên giáo trực tiếp nhận sợ, thiên kiêu của Man tông dễ dàng bị đánh bại, thần sắc của các thiên kiêu Hoang Châu ở gần đó đều mất mát, bây giờ chỉ còn lại thiên kiêu của Lăng Vân tông và Thánh Kiếm sơn.
Hổ Khiếu Lâm đen mặt, lúc trước trong bí cảnh mọi người đều phải xem sắc mặt của Thánh Kiếm sơn.
Kim Kỳ Lân nhìn về phía Hổ Khiếu Lâm: “Thực ra ta vẫn rất mong chờ đối với ngươi, nếu như ngươi có thể tiếp được mười chiêu của ta thì xem như ngươi thắng.”
Các thiên kiêu Hoang Châu xung quanh đều hy vọng Hổ Khiếu Lâm có thể đứng ra, hắn ta đã từng đứng đầu Thiên bảng một khoảng thời gian rất dài, có thực lực rất mạnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]