Bạch Viên nhìn kim quang bao quanh Trần Mục.
"Nơi này đúng là Thanh Vân tiên phủ." Trần Mục cảm khái trong lòng, hóa ra Thanh Vân tiên phủ ở vị trí bắt mắt nhất trong bí cảnh Thanh Vân.
Đường đường là Kiếm Tiên vậy mà lại ở nơi này.
Cột sáng kia rất chói mắt, ngay đến cả cường giả các tông môn bên ngoài bí cảnh cũng có thể cảm nhận được.
Dư Tung trầm giọng nói: "Tia sáng kia thật mạnh, chẳng lẽ là tạo hóa mà Thanh Vân Kiếm Tiên lưu lại?"
Vân Dịch chắp tay sau lưng, vừa cười vừa nói: "Bọn họ vốn chính là thiên phú dị bẩm, lại có thể có được tạo hóa của Kiếm Tiên, tiền đồ vô lượng."
Bên ngoài bí cảnh cường giả các tông đều mang tâm trạng kích động, hy vọng là tiểu bối của nhà mình.
Tiên Nguyên tràn vào trong cơ thể của Trần Mục, gân cốt và da thịt của hắn đều đang tiếp nhận tôi luyện, đây cũng không phải là quá trình thoải mái gì, cần phải chịu sự đau đớn tột độ.
Cơ thể của Trần Mục đã trải qua tôi luyện rất nhiều lần, nhưng lúc tiếp nhận Tiên Nguyên Tẩy Tủy, vẫn có lượng lớn tạp chất bị bài thải ra khỏi cơ thể.
Tiểu bối trên núi Thanh Vân tràn đầy ngưỡng mộ, bọn họ không biết là ai có được tạo hóa, chỉ có thể tiếp tục leo núi, đối với bọn họ mà nói thành tích rất quan trọng.
Đám người Triệu Tư Tư đến giữa eo núi.
"Là tiểu sư thúc sao?"
"Ta cảm thấy chắc là tiểu sư thúc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680402/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.