Trần Mục về đến phòng, hắn uống hai bình linh dịch cao giai, sau đó sử dụng Niết Bàn Hô Hấp pháp, muốn dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục sức mạnh.
Lý Thanh Lưu có chút lo lắng, thời gian cấp bách, không biết Trần Mục có thể khôi phục được bao nhiêu.
Kiếm Khinh Cuồng ngồi xếp bằng trên giường.
Dư Tung đang dùng linh lực trị thương cho hắn ta.
Doãn Hưu và Ngô Vĩnh đứng ở ngoài cửa, Thánh tử tông môn mà bọn họ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, lại bị tiểu sư thúc của Lăng Vân tông cường thế trấn áp.
Sắc mặt của bọn hắn rất khó coi.
Từ Nham bị trọng thương không cách nào tiếp tục thi đấu, hiện tại Kiếm Khinh Cuồng cũng bị thương, linh lực trong cơ thể khô kiệt, có thể đấu tiếp hay không cũng rất khó nói.
Trong phòng, Kiếm Khinh Cuồng lấy ra đan dược kim sắc đã cất giấu rất lâu, viên đan dược kia ẩn chứa sức mạnh sinh mệnh dồi dào, Dư Tung nuốt ngụm nước bọt: "Vậy mà lại là thánh đan thượng phẩm."
Hương đan nồng đậm như thế tất nhiên là phải thánh đan Lục phẩm trở lên mới có, đây là đan dược mà cường giả Kiếm Thánh cũng khó có thể có được.
Tông môn có thể luyện chế ra đan dược thánh phẩm rất ít, cho dù là Thánh Kiếm sơn thì cũng phải tới đan tông ở Huyền Châu để mua đan dược thánh phẩm.
Thánh đan thượng phẩm chính là bảo vật vô giá, đây là thứ có thể cứu mạng trong thời khắc mấu chốt.
Thương tích của Kiếm Khinh Cuồng không phải rất nặng, hoàn toàn không cần phải dùng loại đan dược phẩm giai này.
Nhưng Thanh Vân đại hội gần ngay trước mắt, Kiếm Khinh Cuồng chỉ có thể uống đan dược thánh phẩm để sớm khôi phục, trong cơ thể hắn hiện lên sức mạnh tràn trề, vết thương trên cơ thể đang biến mất, linh lực cạn kiệt cũng hiện lên như thủy triều.
Dư Tung than nhẹ, đây là vạn hạnh trong bất hạnh, có sự trợ giúp của viên đan dược thánh phẩm này, đêm nay Kiếm Khinh Cuồng sẽ có thể khôi phục lại đỉnh phong.
Kiếm Khinh Cuồng nắm chặt nắm đấm, hắn ta không cam tâm, bản thân vậy mà lại thua Trần Mục, nếu không có Thánh Kiếm, hắn ta thậm chí còn thất bại thảm hại hơn.
"Thanh Vân đại hội lần này, nhiệm vụ của Thánh Kiếm sơn chúng ta là hai vị trí đầu tiên." Dư Tung trầm giọng nói: "Có Doãn Hưu phối hợp với ngươi, chắc hẳn rất đơn giản."
Doãn Hưu từng leo lên đầu Thanh Vân bảng, thực lực rất mạnh, chỉ cần bọn họ trấn áp những tiểu bối tông môn khác thì Thánh Kiếm sơn vẫn có hy vọng giành được hai vị trí đầu bảng.
Kiếm Khinh Cuồng nắm chặt nắm đấm, hiện tại hắn ta chỉ muốn báo thù, đây là lần đầu tiên hắn ta thất bại ở đời này…
Đám thiên kiêu đều đang nghị luận về Trần Mục.
Trần Mục ngang đường xuất thế, đánh bại Thánh tử mà Thánh Kiếm sơn khổ tâm bồi dưỡng nhiều năm, chắc chắn hắn sẽ trở thành thiên kiêu được chú ý nhất Hoang Châu.
Ngày hôm sau, Thiên Cơ các đổi mới hai phần bảng danh sách, Trần Mục đứng thứ nhất trên Thanh Vân bảng, xếp thứ hai trên Tiềm Lực bảng Hoang Châu, ở Tiềm Lực bảng chỉ đứng sau Thánh nữ Lâm Diệu Ngữ của Phượng các.
Có tiểu bối gọi bọn họ là Long Phượng song kiêu.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Đám La Bằng biết Tiềm Lực bảng được cập nhật, Lâm Dịch nghi ngờ nói: "Lâm Diệu Ngữ vậy mà còn cao hơn tiểu sư thúc, tiểu sư thúc đã từng đánh bại Kiếm Khinh Cuồng, Lâm Diệu Ngữ hình như không có chiến tích kinh diễm gì cả."
"Đợi tiểu sư thúc tiến vào Thiên bảng thì sẽ biết rốt cuộc trong bọn họ ai mới là người càng có tiềm lực." La Bằng cười to nói.
Bọn họ ở trong đình viện nói chuyện về bảng danh sách.
Vẻ mặt Lý Thanh Lưu nghiêm túc nói: "Thừa dịp lúc này điều chỉnh trạng thái đi, nếu biểu hiện tốt trong Thanh Vân đại hội thì trở về tông sẽ có phần thưởng phong phú."
"Vâng thưa trưởng lão."
La Bằng và Dịch liên tục gật đầu.
Ngược lại Triệu Tư Tư đang nhắm mắt suy nghĩ.
Lý Thanh Lưu cau mày, thời gian ngắn như vậy, khẳng định là Trần Mục không thể hồi phục được, Thanh Vân đại hội lần này cần Triệu Tư Tư đứng ra, nàng ta muốn gánh vác trách nhiệm quan trọng này thì còn hơi khó.
Thiên Cơ lâu, Thanh Vân trấn.
Vân Dịch ngồi trên ghế uống trà, Tôn Nguy đang báo cáo với ông ta: "Các chủ, Lý Thanh Lưu nói Thanh Vân trấn có bóng dáng của Tà Tu."
"Tà Tu?"
Trần Trúc kinh ngạc.
Rất nhiều năm về trước, tây bộ Hoang Châu còn có Tà tông có thực lực cường đại, có điều về sau bọn họ bị Hồng Phong nhấc kiếm san bằng, hiện tại Hoang Châu chỉ có Tà Tu lẻ tẻ, đã rất lâu không có tin tức của bọn họ.
Vân Dịch bưng chén trà, ngược lại không để ý chuyện này, ông ta uống trà, vừa cười vừa nói: "Ta nghe được chút tiếng gió, Thanh Vân đại hội lần này đoán chừng sẽ rất thú vị."
Trần Trúc cùng Tôn Nguy đưa mắt nhìn nhau, Trần Trúc khom người, nhỏ giọng hỏi: "Các chủ, chẳng lẽ lần này sẽ xảy ra chuyện lớn?"
"Có khả năng."
Ánh mắt Vân Dịch trở nên nghiêm túc.
Thanh Vân đại hội do Thiên Cơ các đảm nhận, nếu như xảy ra chuyện, chắc chắn Thiên Cơ các phải chịu trách nhiệm.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
"Chúng ta chỉ cần đảm bảo trên Thanh Vân đại hội không xảy ra vấn đề gì là được, những địa phương ngoài Thanh Vân đại hội xảy ra chuyện thì chúng ta không quản được."
Vân Dịch đặt chén trà xuống: "Trước Thanh Vân đại hội ngày mai, ta sẽ đích thân kiểm tra đệ tử của các tông."
Trần Trúc và Tôn Nguy liên tục gật đầu.
Có các chủ ở đây, vạn sự vô ưu.
Hôm sau.
Trời tờ mờ sáng.
Trần Mục mở mắt.
Hôm qua hắn uống lượng lớn linh dịch, kết hợp với Niết Bàn Hô Hấp pháp, sức mạnh cũng đã khôi phục được khoảng ba phần mười, trong lòng thầm nghĩ nếu vị hôn thê ở đây thì tốt biết bao nhiêu.
Thần sắc của Trần Mục tự nhiên bước ra khỏi phòng.
"Đã biết ạ."
Những lời này đám La Bằng đã nghe rất nhiều lần, đều có thể đọc thuộc luôn, liên tục gật đầu, bọn họ còn muốn ôm đùi lớn, sao có thể chạy lung tung được.
Bọn họ cử động đi tới bên ngoài bí cảnh.
Bên ngoài bí cảnh có Bạch Ngọc đài rộng lớn, ở giữa có khối bia đá cao lớn, phía trên ghi chép thành tích leo lên đỉnh lần trước, Thánh Kiếm sơn đứng thứ nhất, Phượng các xếp hạng hai, Lăng Vân tông đứng thứ ba, Man Tông đứng thứ tư, Ngũ Tiên giáo đứng thứ năm...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]