Khuôn mặt già của Dư Tung tối xuống: “Thánh tử đã đi một quãng đường xa như vậy, trước mắt vẫn nên nghỉ ngơi một chút đi.”
“Ta sẽ đi đến Thanh Vân tửu lâu gặp hắn trước.” Kiếm Khinh Cuồng xoay người rời đi. Doãn Hưu và Ngô Vĩnh vội vàng đi theo phía sau, bọn họ tin tưởng chỉ cần Thánh tử ra tay tất nhiên có thể đánh bại được Trần Mục.
Dư Tung cũng không khuyên can.
Ông ta vô cùng tin tưởng vào thực lực của Thánh tử.
Xung quanh Thanh Vân tửu lâu có rất nhiều thiên kiêu, bọn họ không có tư cách lên lầu, chỉ có thể ở xung quanh nhìn vào. Kiếm Khinh Cuồng đi lên lầu một cách dễ dàng, nhóm Doãn Hưu chỉ có thể ở dưới lầu chờ.
Sau khi Kiếm Khinh Cuồng đi lên trên lầu khiến cho tửu lâu vốn đang náo nhiệt trở nên yên tĩnh trong nháy mắt. Cả người hắn ta tỏa ra uy áp cường đại, bọn tiểu bối im lặng như ve sầu mùa đông.
"Bái kiến Thánh tử."
"Thánh tử, ngồi bên này."
Bọn tiểu bối thiên kiêu đứng dậy chào đón.
Ngay cả Kim Khôi cũng đứng dậy hoan nghênh, chỉ riêng mỗi Hỏa Mị và Trần Mục vẫn ngồi yên tại chỗ.
Kiếm Khinh Cuồng cũng không quan tâm đến bọn họ, sự nhiệt tình của mọi người bị hắn ta bỏ qua, thật sự là tự chuốc lấy nhục nhã. Hắn ta híp đôi long nhãn, khiến cho đám tiểu bối sợ hãi.
Trần Mục bình tĩnh uống trà.
Kiếm Khinh Cuồng đi đến gần Trần Mục, ánh mắt lạnh nhạt nói: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680391/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.