Trần Mục khẽ xoa đầu muội muội, giọng điệu dịu dàng nói: "Ở nhà phải nghe lời, lần sau ca ca trở về sẽ mang đồ ăn ngon cho muội."
"Vâng."
Trần Dĩnh mang theo nức nở.
Trần Mục lại ôm muội muội.
Sau khi nói lời tạm biệt với gia đình, Trần Mục ngự kiếm rời đi, trực tiếp bay đến gần cửa thành phía nam, chờ đợi hắn sẽ là một thử thách hoàn toàn mới.
Trần Mục nhìn thấy Băng Điểu màu tuyết lượn lờ ở nơi cao, sau đó đáp xuống bên cạnh Khương Phục Tiên, Băng Điểu vỗ cánh, bọn họ bắt đầu trở về Lăng Vân tông.
Lâm Hình nhìn Băng Điểu rời đi, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Vậy mà có thể khiến cho tông chủ hộ tống, thiên phú của hắn chẳng lẽ nói có thể vượt qua Kiếm Thánh?"
Kiếm Tiên, đó là tồn tại không dám tưởng tượng, mấy vạn năm gần đây đều không có Kiếm Tiên được sinh ra, ngay cả Khương Phục Tiên với thiên phú kinh diễm thế gian cũng không thể đột phá tới cảnh giới Kiếm Tiên trong truyền thuyết.
Hoàn cảnh của Vạn Tượng đại lục đã không ủng hộ sự tồn tại của Kiếm Tiên, chỉ có Kiếm Khai Tiên Môn, đặt chân lên Tiên Vực mới có hy vọng thành tiên.
Trần Mục có thể khiến cho Khương Phục Tiên coi trọng như thế, nói không chừng tiềm lực của hắn có thể đột phá được Kiếm Tiên!
...
Trên đường trở về tông môn.
Khương Phục Tiên và Trần Mục đang nói chuyện phiếm.
"Thanh Vân đại hội đối với Lăng Vân tông rất quan trọng, phía nam Hoang Châu có một mỏ linh khoáng siêu cấp, bài danh của Thanh Vân đại hội sẽ quyết định chia sẻ linh quáng cho những thế lực nào."
"Người thứ nhất có thể lấy đi một nửa lượng linh khoáng sản trong mười năm tới, người thứ hai có thể lấy đi nửa còn lại, phần thưởng chính là như vậy."
"Bây giờ tài nguyên của Lăng Vân tông có một nửa đều dựa vào siêu cấp linh khoáng này cung cấp."
Sau khi được Khương Phục Tiên giới thiệu, tầm quan trọng của Thanh Vân đại hội không cần nói cũng biết.
"Sư tỷ, thành tích mấy lần trước của Lăng Vân tông chúng ta thế nào?"
"Thành tích của Lăng Vân tông quanh năm đều nằm trong top ba, năm đó Phi Yến là thứ hai, lần trước là thứ ba, tài nguyên của đệ tử Lăng Vân tông chúng ta mấy năm gần đây càng ngày càng tốt, nhưng tài nguyên linh thạch càng ngày càng không đủ dùng."
"Sư tỷ hy vọng đệ có thể lấy được vị trí thứ hai."
Khương Phục Tiên cũng không có yêu cầu Trần Mục nhất định phải lấy được thứ nhất, lấy thứ hai cũng không tệ.
Trần Mục khẽ nhíu mày, Lăng Vân tông thứ ba chỉ có thể phân bổ khoảng 10% tài nguyên siêu cấp linh khoáng, mà thứ nhất lại có thể nhận đến 50% tài nguyên.
Với loại này quy tắc thì tông môn đã mạnh cành mạnh, mà tông môn yếu thì càng yếu.
"Lần trước tông môn nào là đệ nhất?"
"Thánh Kiếm sơn đã liên tục đứng đầu nhiều lần."
"Thánh Kiếm sơn?" Trần Mục bỗng nhiên nhớ tới, hắn đã nhìn thấy qua trong cuốn sách nhỏ của Thiên Cơ các, có rất nhiều tiểu bối Thánh Kiếm sơn xếp ở vị trí đầu trong Thiên bảng và Thanh Vân bảng.
Ở xếp hạng tông môn, Thánh Kiếm sơn không bằng Lăng Vân tông, Lăng Vân tông có Khương Phục Tiên và Tô Mân, tông môn mạnh yếu đều là dựa vào chiến lực đỉnh phong nói chuyện.
Trần Mục trịnh trọng nói: "Sư tỷ, đệ sẽ cố gắng giúp Lăng Vân tông lấy được vị trí thứ nhất."
Khương Phục Tiên cười nói: "Tiểu sư đệ, nếu đệ có thể trợ giúp Lăng Vân tông lấy được vị trí thứ nhất của Thanh Vân đại hội, sư tỷ sẽ cho đệ một phần thưởng."
"Phần thưởng gì?"
Ánh mắt của Trần Mục tràn đầy chờ mong.
Bàn tay như ngọc của Khương Phục Tiên kéo cái cằm trắng như tuyết, đôi mắt xanh biếc, mặt mỉm cười: "Sư tỷ còn chưa nghĩ kỹ, sư đệ có muốn hay không?"
"Có ạ, sư tỷ, nếu lần này Lăng Vân tông lấy được đệ nhất, ta muốn ăn điểm tâm của tỷ làm, tỷ làm cho đệ, có được không?"
"Có thể."
Khương Phục Tiên cũng không có do dự.
"Sư tỷ, lúc ấy tỷ nói Thanh Vân sơn có tạo hóa, rốt cuộc là tạo hóa gì?"
"Thanh Vân Sơn là nơi Thanh Vân Kiếm Tiên ẩn cư, trong núi có cấm chế đặc thù, ngay cả ta cũng không thể tới gần được, tiểu bối dưới Kiếm Vương mới có thể đặt chân vào."
"Nghe đồn Thanh Vân Sơn có tạo hóa Thanh Vân Kiếm Tiên lưu lại, nếu có thể đạt được tạo hóa mà Kiếm Tiên để lại, nói không chừng có thể trực tiếp thăng lên Thanh Vân."
"Tạo hóa của Kiếm Tiên."
Trong mắt Trần Mục tràn ngập chờ mong.
Khương Phục Tiên nhắc nhở: "Tạo hóa và thành tích thường thường không thể đạt được, bởi vì chính Phi Yến lần đó tìm kiếm tạo hóa cho nên mới trì hoãn thời gian."
"Thành tích đứng đầu."
Trần Mục cười trả lời.
Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu: "Thành tích không quan trọng, sư tỷ hy vọng đệ bình an."
"Thanh Vân sơn có nguy hiểm?"
"Khó tránh khỏi có người giở trò."
Trần Mục hiểu được ý của Khương Phục Tiên, hắn bây giờ là Tuyệt Thế Thiên Kiêu, năm đó Khương Phục Tiên cũng có thể gặp phải ám sát, bây giờ hắn cũng phải cẩn thận.
Khương Phục Tiên vốn không muốn để Trần Mục mạo hiểm, sau khi Thẩm Trạch đột phá, trong tiểu bối Kiếm Hậu của Lăng Vân tông cũng chỉ có hắn mới có thể làm trụ cột.
"Sư tỷ yên tâm."
"Đệ sẽ bảo vệ tốt cho mình."
Vẻ mặt của Trần Mục nghiêm túc, ánh mắt kiên định phối hợp với khuôn mặt non nớt kia cực kỳ đáng yêu.
Khương Phục Tiên đưa tay ôm Trần Mục vào trong ngực, sau đó bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn.
"Sư tỷ, đệ không có chọc tỷ."
"Sư tỷ thích."
"Nhưng mà..."
Ngón tay của Khương Phục Tiên lạnh lẽo, Trần Mục bị nàng ta nắm lấy rất thoải mái, cũng không có phản kháng, hắn biết phản kháng cũng vô dụng.
Ba ngày sau.
Trần Mục đột nhiên mở mắt ra.
【Đánh dấu: Thập Lý Đào Lâm】
【 Phần thưởng: Tru Thần Kiếm Kỹ】
"Bây giờ đệ muốn đi Thập Lý Đào Lâm." Hai mắt Trần Mục mang đầy chờ mong nhìn Khương Phục Tiên.
Khương Phục Tiên hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: "A Tuyết, đến Thập Lý Đào Lâm trước."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]