Cái gọi là tiên môn cũng không phải thật sự là một cách cửa, mà là một kết giới kim sắc ngăn cách hai thế giới.
Sau khi tiên môn mở ra, toàn bộ Lăng Vân tông kim bích huy hoàng, vô số tiểu bối vẻ mặt phấn chấn, trong mắt bọn họ mang theo sùng bái và kính ngưỡng.
Mấy vạn năm sau, Lăng Vân tông lại xuất hiện cường giả Kiếm Khai Tiên Môn.
"Hồng sư huynh thật sự đã thành công." Trong mắt Tần Nghê Thường mang theo vẻ không dám tin.
"Sư phụ."
Thẩm Trạch vẻ mặt kích động.
Đó chính là thực lực đỉnh phong của sư phụ.
Hốc mắt của các cường giả tông môn đều rưng rưng, nhưng các tiểu bối lại nhiệt huyết sôi sục.
Rời xa núi sâu của Lăng Vân tông.
"Kiếm Khai Tiên Môn, là Khương Phục Tiên hay là Tô Mân, rốt cuộc là ai chuẩn bị rời đi?" Có lão quái vật trong mắt mang theo kích động, nếu bọn họ đều rời khỏi Vạn Tượng đại lục, vậy thì sau này cũng không cần phải trốn chui trốn nhủi nữa.
Khương Phục Tiên nhìn bóng dáng uy phong lẫm liệt trên bầu trời, nhẹ giọng nói: "Tất cả là do trói buộc, cuối cùng cũng được tự do, sư huynh đi bình an."
Hồng Phong nhìn tiên môn gần trong gang tấc, ông ta đã không còn sức lực đi về phía trước, không còn gì tiếc nuối nữa.
Hực.
Hồng Phong buông tay.
Ngư Uyên rơi vào sâu trong Kiếm Trì.
Vẻ mặt của các tiểu bối xung quanh đều kinh ngạc.
Hồng Phong đưa lưng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680364/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.