Khương Phục Tiên nhìn vào biển mây cuồn cuộn, trong đôi mắt xanh thẳm hiện ra gợn sóng.
Đỉnh núi rất yên tĩnh.
Triệu Phi Yến và sư tôn đã ở cạnh nhau nhiều năm,từ trước đến nay chưa từng căng thẳng như bây giờ.
Nàng ta nửa quỳ sau lưng Khương Phục Tiên, không dám ngẩng đầu lên nhìn sư tôn.
Khương Phục Tiên khẽ thở dài, sau đó âm u nói: “Không thể để người khác biết được.”
“Đa tạ sư tôn.”
Khuôn mặt thanh tú của Triệu Phi Yến hiện lên ý cười.
Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu, lúc này Tần Nghê Thường đến Lăng Vân phong tìm nàng ta để thương lượng về chuyện tông môn đại điển, Triệu Phi Yến liền trở về Tử Vân phong.
Trần Mục đang nằm trên đạo đài bên ngoài động phủ.
Hắn phát giác được Triệu Phi Yến đã trở lại, nhanh chóng ngồi dậy, nghiêm túc nói: “Sư tôn của ngươi nói thế nào?”
Triệu Phi Yến đắc ý nói: “Sư tôn cho phép chúng ta tiếp tục tu luyện nửa năm.”
“Nàng ấy không tức giận?”
“Sư tôn hình như có chút tức giận.”
Triệu Phi Yến tiếp tục lạnh giọng nói: “Chuyện này ngoại trừ sư tôn, nếu ngươi để cho người khác biết được, ta và sư tôn sẽ không tha cho ngươi.”
Trần Mục rụt cổ lại.
Hai ngày sau.
Tông môn đại điển vén bức màn che.
Đệ tử Lăng Vân tông đều tụ tập tại quảng trường.
Khắp cả quảng trường người đông nghìn nghịt, trên người các đệ tử Lăng Vân tông tràn đầy năng lượng, toàn thân tản ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680328/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.