Chương trước
Chương sau
 

 Trần Mục khẽ cười nói: "Nương, gọi nó là Đại Tráng đi, hy vọng sau này có thể lớn lên thật cường tráng." 

 Đại Tráng bây giờ gầy yếu hơn mèo. 

 "Đại Tráng." 

 "Cái tên này không tệ." 

 Trần Nghiêm và Đường Uyển cười gật đầu. 

 Yến Lang Nguyệt từ trong phòng bếp lấy ra một cái chén cũ, sau đó đổ đầy sữa thú vào bên trong, Đại Tráng ngửi thấy mùi sữa thì bước chập chững đi qua. 

 Trần Dĩnh vui vẻ đi theo phía sau. 

 Trần Mục không nói chuyện sắp đi Lăng Vân tông, hắn không muốn phụ thân và mẫu thân lo lắng quá sớm. 

 "Phụ thân, mẫu thân, con có chút mệt mỏi, ngày mai sẽ nói chuyện với hai người." Trần Mục cung kính nói. 

 Đường Uyển dịu dàng nói: "Đi nghỉ ngơi đi." 

 Yến Lang Nguyệt cung kính nói: "Tiểu thiếu gia, quần áo của ngươi rất bẩn, thay ra trước đi, ta giúp ngươi giặt." 

 "Cám ơn Lang Nguyệt tỷ." 

 Trần Mục cởi áo khoác cũ nát ra. 

 Sau khi lên giường thì Trần Mục lập tức chìm vào giấc ngủ. 

 Sáng sớm hôm sau, trong sân vang lên tiếng mèo kêu, Trần Dĩnh đang chơi với tiểu hổ. 

 Trong tay nàng ta cầm điểm tâm, đang ngồi xổm bên cạnh Đại Tráng, nhìn nó uống sữa thú. 

 Khi ánh mặt trời chiếu vào trong phòng, Trần Mục ngủ đến khi tự mình tỉnh lại, bây giờ cả người hắn tràn đầy sức mạnh. 

 Trần Mục đi vào đình viện, mỉm cười nói: "Dĩnh Dĩnh, đến chỗ ca ca." 

 Trần Dĩnh nghe thấy giọng nói, thì chạy từng bước nhỏ đến bên cạnh Trần Mục, nàng ta chia điểm tâm trong tay thành hai phần, giơ lên cao: "Ca ca. Ăn..." 

 Trần Mục cười ôm lấy muội muội, ăn điểm tâm nàng ta đút cho, dịu dàng nói: "Dĩnh Dĩnh thật ngoan, ca ca đưa muội đi tập Hô Hấp pháp." 

 Trần Mục kiên nhẫn hướng dẫn muội muội. 

 Trong khoảng thời gian hắn rời khỏi Trần gia này, Hô Hấp pháp của Trần Dĩnh trở nên xa lạ, Trần Mục suy tính trước khi đi thì phải để cho muội muội hoàn toàn nắm được Hô Hấp pháp. 

 Sau khi Đại Tráng ăn no thì chạy về phía Trần Mục, nhưng mà bậc thang đối với nó mà nói rất cao, nó nhảy mấy lần cũng không nhảy lên được, chỉ có thể cuộn mình dưới bậc thang. 

 Lần thứ hai Trần Dĩnh sử dụng Hô Hấp pháp thì đã thuần thục, sau đó Trần Mục mang Trần Dĩnh đến đình viện chơi, Đại Trắng loạng choạng đi theo sau bọn họ. 

 Trần Dĩnh ném bao cát càng ngày càng xa, sau khi nàng ta chơi mệt sẽ sử dụng Hô Hấp pháp khôi phục sức mạnh, điều này đã cải thiện cơ thể của nàng rất nhiều. 

 Trước nửa đêm Trần Mục ở trong phòng Triệu Phi Yến giúp nàng chữa thương. Sau nửa đêm Trần Mục trở lại phòng mình luyện hóa yêu đan. 

 Yêu đan của Yêu Vương hắn không dám trực tiếp hấp thu, chỉ có thể để ở ngoài cơ thể chậm rãi luyện hóa. 

 Hai tháng trôi qua rất nhanh. 

 Trần Mục luyện hóa nửa viên yêu đan, thành công bước vào Ngũ phẩm Kiếm Hậu sơ kỳ, thôn phệ toàn bộ yêu đan xem ra nhiều nhất có thể đạt tới Lục phẩm Kiếm Hậu. 

 Càng về sau thì càng khó tu luyện. 

 Thực lực của Ngũ phẩm Kiếm Hậu, phóng mắt nhìn vương triều Đại Yến cũng có thể tính là cao thủ. Mộ thành chủ cũng chỉ có Nhị phẩm Kiếm Hậu, ngay cả Hành Dương Hầu cũng mới là Thất phẩm Kiếm Hậu. 

 Triệu Phi Yến khôi phục không khác biệt lắm, nàng ta chuẩn bị dẫn Trần Mục rời khỏi Hắc Thạch thành, lúc này lại có người tu hành xa lạ đến bái phỏng Trần gia. 

 Bắc Hoang. 

 Mùa xuân hoa nở, mặt trời chiếu rọi ấm áp. 

 Trong sân, Đại Tráng duỗi thắt lưng nằm phơi nắng. Sau hai tháng trưởng thành, bây giờ nó đã biến thành hổ lớn, toàn thân đầy vằn đỏ trắng đan xen. 

 Gần đây Yến Lang Nguyệt cho nó ăn thịt vụn và xương nhỏ, cơ thể của Đại Tráng càng ngày càng rắn chắc. 

 Trần Dĩnh ở trong sân ném bao cát, mỗi lần ném ra ngoài Đại Tráng đều có thể nhanh chóng đi nhặt về, nó rất thông minh, mỗi ngày đều theo Trần Dĩnh chạy khắp nơi. 

 Trần Mục gần đây rất thoải mái, mỗi ngày đều có Đại Tráng và Yến Lang Nguyệt ở cùng muội muội. 

 Hắn chuẩn bị đi Lăng Vân tông, không chừng sẽ không được nhìn thấy muội muội một khoảng thời gian rất dài. 

 Trên bầu trời có hai đạo kiếm quang rơi vào bên trong Trần gia. 

 Trần Mục cảm giác được khí tràng cường đại, hắn lập tức bảo Trần Dĩnh vào trong phòng chơi. 

 Viện bên cạnh, Triệu Phi Yến đi ra khỏi phòng, nàng ta nhận ra có cường giả xuất hiện, thấp giọng nói: "Thiên Cơ các, thật sự là ở đâu cũng có bọn họ." 

 Bọn người Trần Thiên Nam đã ra ngoài áp tiêu, Trần Mục tự mình tới cửa lớn Trần gia, lão giả ngoài cửa đang nói chuyện với nha hoàn Trần phủ. 

 Trần Mục thong dong tiến lên, mỉm cười nói: "Xin hỏi lão gia gia có chuyện gì?" 

 Lão giả tóc bạc cầm đầu mặt mũi hiền lành, ông ta nhìn thấy Trần Mục thì khẽ cười nói: "Lão phu tên là Trần Trúc, đến từ Thiên Cơ các, ngươi chính là Trần Mục đúng chứ!" 

 Trần Mục gật đầu: "Tiền bối có việc gì sao?" 

 Vẻ mặt Trần Trúc tươi cười nói: "Lão phu ở Thiên Cơ các phụ trách thu thập tin tức của Thiên Kiêu, muốn xin ngươi vài phút, xác định tin tức của ngươi." 

 "Thiên Cơ các?" Trần Mục chưa từng nghe nói qua, không biết đây là thế lực gì. 

 "Tin tức của Trần Mục tiểu hữu đã sớm công khai rồi, đây đã không còn là bí mật, Thiên Kiêu Hắc Thạch thành, căn cốt Cửu phẩm, tiểu bối Hắc Thạch thành luận võ đệ nhất, ba tuổi là Kiếm Tông, giết chết Lang Vương, đánh bại vương tử Chu quốc." Trần Trúc tính toán thành tựu của Trần Mục. 

 Thiên Cơ các là tổ chức đặc thù nhất đại lục, bọn họ phụ trách thu thập đủ loại tin tức, thông qua giao dịch tin tức thu được tài nguyên. 

 Thiên Cơ các còn sắp xếp các loại bảng xếp hạng, ví dụ như bảng tiềm lực, bảng sát thủ, bảng treo giải thưởng và hàng chục bảng xếp hạng khác, có ảnh hưởng rất lớn. 

 Trần Mục nghe bọn họ nói chuyện, đại khái biết Thiên Cơ các là tổ chức như thế nào, nói dễ nghe là tổ chức tình báo, nói khó nghe một chút thì chính là đám người săn tin tức ở tu tiên giới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.