Trần Mục khẽ cười nói: "Nương, gọi nó là Đại Tráng đi, hy vọng sau này có thể lớn lên thật cường tráng."
Đại Tráng bây giờ gầy yếu hơn mèo.
"Đại Tráng."
"Cái tên này không tệ."
Trần Nghiêm và Đường Uyển cười gật đầu.
Yến Lang Nguyệt từ trong phòng bếp lấy ra một cái chén cũ, sau đó đổ đầy sữa thú vào bên trong, Đại Tráng ngửi thấy mùi sữa thì bước chập chững đi qua.
Trần Dĩnh vui vẻ đi theo phía sau.
Trần Mục không nói chuyện sắp đi Lăng Vân tông, hắn không muốn phụ thân và mẫu thân lo lắng quá sớm.
"Phụ thân, mẫu thân, con có chút mệt mỏi, ngày mai sẽ nói chuyện với hai người." Trần Mục cung kính nói.
Đường Uyển dịu dàng nói: "Đi nghỉ ngơi đi."
Yến Lang Nguyệt cung kính nói: "Tiểu thiếu gia, quần áo của ngươi rất bẩn, thay ra trước đi, ta giúp ngươi giặt."
"Cám ơn Lang Nguyệt tỷ."
Trần Mục cởi áo khoác cũ nát ra.
Sau khi lên giường thì Trần Mục lập tức chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, trong sân vang lên tiếng mèo kêu, Trần Dĩnh đang chơi với tiểu hổ.
Trong tay nàng ta cầm điểm tâm, đang ngồi xổm bên cạnh Đại Tráng, nhìn nó uống sữa thú.
Khi ánh mặt trời chiếu vào trong phòng, Trần Mục ngủ đến khi tự mình tỉnh lại, bây giờ cả người hắn tràn đầy sức mạnh.
Trần Mục đi vào đình viện, mỉm cười nói: "Dĩnh Dĩnh, đến chỗ ca ca."
Trần Dĩnh nghe thấy giọng nói, thì chạy từng bước nhỏ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680323/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.