Sáng sớm.
Kẽo kẹt.
Cửa phòng của Trần Mục bị đẩy ra.
Hắn nghiêng đầu qua nhìn ra hướng cửa phòng, có bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn bước đi lảo đảo qua đây.
Đỉnh đầu Trần Dĩnh buộc kiểu tóc dưa hấu, lắc la lắc lư đi tới bên giường Trần Mục, nàng ta vui vẻ lấy nửa miếng kẹo trong túi ra, bi ba bi bô nói: "Ca ca… kẹo…"
Trần Mục há miệng ăn nửa miếng kẹo kia, sau đó duỗi tay sờ cái mũi xinh đẹp của Trần Dĩnh, trên mặt nở nụ cười nói: "Dĩnh Dĩnh ngoan quá."
Sau khi Trần Dĩnh học được cách bước đi, thích nhất chính là chạy tới phòng của Trần Mục, bởi vì có ngưỡng cửa nên nàng ta ngã rất nhiều lần, Trần Nghiêm bèn tháo bỏ ngưỡng cửa ở phòng Trần Mục đi, gần đây tình trạng lọt gió rất nghiêm trọng.
"Ca ca…"
Trần Dĩnh bập bẹ kêu, nàng ta đút tay vào trong túi, sau đó lại lấy ra, đôi mắt đáng yêu đầy kinh ngạc, nói: "Ế?"
Trần Mục nhìn không hiểu, Trần Dĩnh lại lặp lại động tác vừa nãy, biểu cảm kinh ngạc làm rất chuẩn.
Trần Mục đột nhiên hiểu rõ ý của nàng ta, hắn nhẹ nhàng xoa đầu Trần Dĩnh, dịu dàng nói: "Đợi chút nữa ca ca mua kẹo cho muội."
"Kẹo kẹo."
Trần Dĩnh vui vẻ nói.
Trần Mục rời giường, Trần Dĩnh liền biến thành cái đuôi lắc la lắc lư theo sau ca ca.
Mỗi ngày Yến Lang Nguyệt đều sẽ chuẩn bị các bữa sáng khác nhau, chuẩn bị cho Trần Mục thì lấy thịt làm chính, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680308/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.