Yến Lang Nguyệt đứng dậy, nàng ta không có ngồi để đối thoại với bọn họ, đây là thể hiện sự tôn trọng, bản thân là Vương tộc, nàng ta rất hiểu lễ nghi."Những lễ vật đó rất bình thường, phụ thân còn muốn tặng ta cho ngươi, ngươi thích không?" Yến Lang Nguyệt cúi người xuống, nàng ta nhìn chằm chằm vào hai mắt của Trần Mục.Trần Mục chớp chớp mắt.Yến Lang Nguyệt nhìn thấy hai gò má của Trần Mục ửng đỏ thì cảm thấy rất là đáng yêu, che miệng khẽ cười nói: "Ngươi còn biết thẹn thùng, ngươi hiểu ý tứ ta chứ?"Nàng ta cảm thấy Trần Mục rất thông minh.Thiên kiêu chắc chắn không thể nói theo lẽ bình thường.Trần Nghiêm vội vàng giải vây thay cho Trần Mục, vẻ mặt cung kính nói: "Công chúa điện hạ, Mục nhi còn nhỏ, loại chuyện này hắn còn chưa hiểu lắm.""Công chúa tỷ tỷ, ngươi rất đẹp, nhưng ta thích luyện kiếm hơn, ta bây giờ chỉ muốn cường đại lên." Khuôn mặt nhỏ của Trần Mục lộ ra vẻ chân thành mà nói.Yến Lang Nguyệt dịu dàng nói: "Chuyện vừa rồi ngươi có thể từ chối, nhưng phụ vương mời Trần gia tới Vương đô làm khách còn xin các ngươi không từ chối a."Yến Vương không muốn tự hạ thân phận tới chúc mừng Trần gia, cho nên mới phái Yến Lang Nguyệt tới đây để thể hiện sự ưu ái.Trần Nghiêm cười đáp ứng: "Mùa xuân sang năm, Trần gia sẽ tới Vương đô yết kiến."Nghe thấy vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Yến Lang Nguyệt hiển hiện ý cười, lễ phép nói: "Đa tạ bá phụ."Trần Nghiêm vội vàng khoát tay, "Không dám nhận.""Tiểu Mục, ngươi trò chuyện với điện hạ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-hon-phu-cua-kiem-thanh/3680273/chuong-41.html