Đôi khi, thân thể phản ứng còn nhanh hơn đại não. 
Cũng có đôi khi, người ta không có đủ thời gian để cân nhắc tốt xấu. 
Lần đầu tiên, Cố Ỷ biết được có một ngày cô sẽ lựa chọn phấn đấu quên mình vì người khác. 
Sau một tràng tiếng cười ngắn ngủi, cú điện thoại kết thúc đột ngột. Tiếng 'gừ gừ' như có thực thể, bò quanh tấm ván gỗ, đi về một hướng khác. 
Cố Ỷ lập tức đoán được ý đồ của tiếng 'gừ gừ' kia: Nó thấy nó không thể bắt được Cố Ỷ, bỗng có một tên shipper đưa tới. Chắc chắn nó sẽ ăn shipper trước để lót dạ sau đó tính sau. Nếu Cố Ỷ lao ra cứu tên shipper, nó sẽ mua một tặng một. 
Cố Ỷ biết rất rõ bản thân cô không có khả năng phản kháng lại thứ kia. Cô chỉ là một ngươi bình thường, thậm chí trước đêm qua cô vốn chưa từng gặp ma cũng không tin trên đời này có ma. 
Cô không có sức đối phó với thứ 'gừ gừ' kia. Lựa chọn tốt nhất cho cô bây giờ chính là co đầu rút cổ trên lầu hai, hưởng thụ sự che chở của Khương Tố Ngôn và chờ đợi trời sáng. 
Sự thật là Cố Ỷ không có thời gian để suy tính. Đầu cô chưa phân tích cẩn thận mặt lợi-hại, thân thể cô đã phản ứng trước một bước. Cô nhanh chóng bước đến cửa, kéo cánh cửa gỗ ra. Vừa mở ra, Cố Ỷ đã thấy rõ dáng vẻ của thứ vẫn luôn đứng bên ngoài. 
Shipper té ngã cách đó không xa, chiếc xe điện cũng ngã xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-ke-thua-lao-ba/2630429/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.