1.
Ta bị ép gả cho kẻ thù chính trị của phụ thân - Nhiếp Chính Vương. Khi nghe được tin tức này, ta đang nằm nghiêng trên giường nhỏ, thả lỏng đọc sách.
"Biết rồi." Ta nhàn nhạt lên tiếng: "Ý của cha mẹ, lời của mai mối, hôn sự đều do phụ thân làm chủ, nữ nhi không hề có ý kiến."
"Vâng." Tin tức động trời này cũng không khiến ta và thị nữ của ta thay đổi sắc mặt, cho dù vị Nhiếp Chính Vương kia không chỉ là kẻ thù chính trị của vị phụ thân Việt tướng của ta, đó còn là Nhiếp Chính Vương có thể khiến trẻ con dừng khóc đêm, tàn bạo vô cùng trong truyền thuyết.
Ta biết rất rõ, cho dù ta là đại tiểu thư của tướng phủ, đệ nhất tài nữ danh tiếng chấn động Kinh Thành làm rất nhiều công tử hâm mộ, trong mắt phụ thân, ta chẳng qua chỉ là một tấm thẻ đánh bạc.
Trước khi gả, ta đi thăm mẫu thân bị trúng gió miệng không thể nói, tê liệt nửa người nằm trên giường, ta nói tin tức này cho bà biết, bà ưm a cũng không thể nói thành lời. Ta lau đi nước mắt của bà, nói với bà: "Yên tâm, cho dù con không ở trong phủ thì người cũng là đại phu nhân, không ai dám bắt nạt khinh thường người lấy nửa phần."
Ta quay người rời đi, chỉ cẩn thận dặn dò thuốc thang trong ngày bình thường của mẫu thân, đừng để vì ta không ở đây mà dừng thuốc.
2.
Ngày ta xuất giá, trống chiêng mạnh mẽ, hồng trang mười dặm. Người có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-ga-cho-nhiep-chinh-vuong/2725342/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.