Nàng gật đầu, múc chén canh từ nồi đặt trước giường tới, phu thê hai người cùng ăn. Ăn xong, Lý Túng lại bảo Đoạn Lăng Sương lấy bội kiếm dưới đáy rương bên cạnh tới.
"Vương gia?" Đưa kiếm, Đoạn Lăng Sương khó hiểu.
Đoạn Tông Kham nghe động tĩnh trong phòng, cùng binh sĩ xoay người, thấy Lý Túng cầm kiếm, đều chấn động.
Không lẽ hắn muốn phản kháng?
Nhưng đôi mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, hắn chỉ cười cười.
"Không cần ngài ấy, ta có thể tự xử lý sạch sẽ."
Mọi người kinh sợ, chỉ có Đoạn Lăng Sương bi ai, quỳ gối trước mặt Lý Túng, giúp hắn sửa sang xiêm y.
"Vương gia có gì phân phó?"
Lý Túng chăm chú nhìn nàng, cúi người thì thầm bên tai: "Lát nữa, nàng theo Tông Kham ra ngoài đi, cảnh tượng như vậy, tốt hơn hết nàng đừng ở lại." Nghĩ nghĩ, hắn lại nói, "Hôm nay phụ tử đồng hành cũng rất tốt, trên đường Đại Lang sẽ không tịch mịch. Lăng Sương, kiếp trước nguyện làm chim liền cánh, kiếp sau, nàng có nguyện cùng ta kết mối lương duyên không?"
Đoạn Lăng Sương khóc không thành tiếng, gật đầu không ngừng.
Thời điểm xoay người ra ngoài, mỗi một bước đi nàng đều cảm thấy gian nan, cuối cùng vẫn không nhịn được mà quay đầu.
Trong phòng, Lý Túng rút kiếm, hài lòng nhìn mũi kiếm vẫn sắc bén như trước, ngẩng đầu cười nói với mọi người: "Lý Túng ta đời này không tính là anh hùng hào kiệt, nhưng cũng từng là một bậc đế vương, phải chết cho có thể diện! Ai ra tay?"
Câu cuối cùng, Lý Túng đột nhiên cao giọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-duc/229342/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.