12 năm trước...
- cậu uống thuốc đi!
- không đắng lắm! Tớ không uống đâu!
- cậu uống thì mới khỏi bệnh được! Cậu muốn chơi cùng tớ không vậy?
- có chứ nhưng cậu pha đường cho tớ nhé!
- rồi! Uống thuốc xong để bác sĩ còn tiêm nữa!
- á! Huhu! Không đâu! Tớ không tiêm đâu! Uống thuốc được rồi mà!
- không được đâu nhé! Bác sĩ chỉ định rồi! Bắt buộc phải tiêm! Tớ có cách để lúc tiêm không bị đau nhé!
- cách gì vậy?
- cậu nhắm mắt lại! Rồi tớ cùng cậu hát nhé!
- ok!
" chú ếch xanh....kêu ộp ộp...chú ếch xanh..báo hiệu trời mưa...khi ếch kêu ta sẽ không còn buồn nữa! Hãy cười tươi vì tương lai còn dài..nhắm mắt lại...dù đau cũng không thấy, nhắm mắt lại, dù buồn cũng hoá vui, nhắm mắt lại, bạn sẽ thấy tôi luôn bên cạnh bạn! Nhắm mắt lại bạn sẽ thấy yêu đời hơn!"
- cậu nhớ chưa? Dễ thuộc thôi mà!
- hihi! Cảm ơn cậu nhé!
Nhờ bài hát đó mà cô không sợ tiêm nữa, lúc nào cậu cũng ở bên cạnh động viên. Đối với cậu thì cô là tất cả! Nhưng...
Quay trở lại với hiện thực. Tim Thiên Ân thắt lại..cậu mở cửa ra, quay vào phòng khiến Nhi giật bắn mình, cậu ghì chặt tay cô, Nhi sợ hãi. Trông cậu ta lạ quá..thật đáng sợ..
- cậu....cậu làm gì vậy?_ Nhi ấp úng
- cô....ai dạy cô bài hát đấy?_ Thiên Ân nặng nhọc nói cẩn thận từng từ một
- tôi...tôi không nhớ! Nhưng từ rất lâu tôi đã được nghe bài này rồi! Mà..cậu làm tôi đau đó!_ Nhi cố đẩy tay cậu nhóc ra, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/79457/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.