Trước khi đi có dặn dò là dọn dẹp nhà cửa cho cẩn thận, sắc mặt vẫn hồng hồng, vẫn còn đểu. Vậy mà giờ lại nằm bẹp một chỗ.....
- cậu.......
- cậu tỉnh rồi hả?
Chưa kịp nói thì Loan đã tranh câu của Nhi rồi, cô bé đành lùi ra phía sau Loan. Người hầu gì thế này? Khéo cô ấy thích cái tên kia rồi cũng nên..
- cậu tỉnh là tốt rồi! Cũng có người chăm sóc cậu! Tôi xin phép!_ Nhi quay xuống tầng.
Thiên Ân nhìn theo nhưng không nói gì....tưởng Nhi đi thật, ai ngờ một lúc sau, tô cháo thịt hành nóng hổi được đặt cạnh đầu giường.
- ăn đi cho khoẻ!
- sao cậu nói cộc lốc với cậu chủ thế?_ Loan quay sang vẻ trách móc
- sao nào? Tôi không được ngoan như cậu! Cậu nói thế nào là việc của cậu! Không phải việc của tôi!_ Nhi thẳng thừng.
Cậu ta ốm thì liên quan gì đến Nhi chứ, người giúp việc như Nhi thì cũng chỉ dọn dẹp nhà cửa thôi, nhìn mặt Loan có vẻ tức lắm nhưng lại vội vàng quay sang lau mặt cho tên bí đao kia.
- cậu cho cậu ta ăn nhé! Đằng nào thì cậu ta cũng ưa cậu hơn tôi! Vậy thì nhờ cậu cả! Tôi về phòng đây!_ Nhi mệt nhọc lê lết về phòng mình.
Mệt quá, bệnh chưa khỏi mà đã hùng hục làm rồi...thuốc cô bé mua cũng đã hết. Giờ cũng gần nửa đêm rồi. Tên kia đi diễn về thì lăn đùng ra bất tỉnh nhân sự. Hại cô bé cứ phải chạy đi chạy lại thay nước rồi lấy thuốc. Còn Loan chỉ có mỗi việc chỉ đạo, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/79449/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.