- Nhi ơi! Nhi!
Tiếng gọi khẽ vang lên, Nhi cựa mình mở mắt, ngồi dậy..
- có chuyện gì vậy?
Vơ lấy cái điện thoại, ủa? 12 h đêm? Quỳnh Nhi cũng nằm ngay cạnh ngủ say như chết rồi...
- ưm... Đi ra đây cùng tôi đi!
- đi đâu? Cậu không ngủ hả? Muộn rồi mà!
- tôi vừa phát hiện ra một chỗ hay lắm! Chúng ta đi nhanh còn về!
- sao cậu không rủ Thiên Ân? Rủ tôi làm gì?_ Nhi nghi hoặc nhìn Bóng đen trước mặt
- không! Hai đứa đi mới vui! Đi đi!
Nhi còn chưa kịp ngáp nốt lần cuối đã bị lôi đi rồi. Nhi nhăn mặt run lên.. Gì chứ đang nằm ấm mà chui ra ngoài trời đầy sương thế này! Thật là yêu quý cái giường quá đi..
- đi nhanh còn về nào!
- này! Cậu chạy nhanh thế?
Nhi bị bóng đen lôi đi, sao tự nhiên lại chui vào rừng làm gì nhỉ? Đang ngẩn ngẩn ngơ ngơ thì cánh tay bóng đen đó tuột ra khỏi tay Nhi rồi biến mất sau lùm cây.. Nhi hoảng hốt nhìn xung quanh, chỗ này... Cô bé chưa được vào một lần nào cả... Xung quanh không có đường đi mà toàn cây là cây.. Nhi ngó xung quanh, trời tối quá..
- này! Cậu đâu rồi! Đợi tôi với!
Rít.........
Nhi sợ hãi, nghe tiếng gió tách lá mà rùng rợn ghê, Nhi tiến tới tìm đường ra nhưng hình như càng đi càng sâu vào bên trong thì phải.. Nhi giật mình, chớp le lói trên bầu trời.. Hình như sắp sửa có mưa to rồi.. Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/3151850/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.