***Tôi nhất định phải đá cô ta ra khỏi cái nhà này***
Hôm nay Nhi thực sự cảm thấy sung sướng hết cỡ. Chỉ việc ngồi im một chỗ mà chẳng phải làm gì cả.. Ăn trưa xong, Nhi lăn ra ngủ, chẳng biết trời đất là gì nữa.. Uyển Như sang chơi cũng còn chưa dậy..
- anh ơi!_ cô bé cao giọng gọi, ngó quanh mà chẳng thấy ai ở nhà cả
cô bé chạy lên tầng tìm.. Mãi mà chẳng thấy ai, đành phải xuống nhà đợi vậy. Rót cốc nước uống, Uyển Như quay ra..
- cô là ai?
Choang.....
Mảnh cốc vỡ đầy dưới sàn nhà, Uyển Như nhìn lên, một cô gái khá xinh đẹp ở đầu cầu thang đi xuống..
- sao cô lại ở trong nhà tôi? Lại còn thản nhiên lấy nước uống, giờ thì làm vỡ cốc? Cô là kẻ trộm hả? Khai mau? Tôi báo công an đấy!
Uyển Nhi mặt đầy sát khí tiến tới, Như sợ quá bèn lùi lại
- tôi không phải kẻ trộm!_ Như lí nhí
- trông cô cứ lén la lén lút! Khai mau.._ Uyển Nhi nắm chặt lấy cổ tay Như, cô bé đau quá hét lên.. Cố giằng ra mà không được
Cạch...
Tiếng cửa phòng mở ra, Như đưa đôi mát ướt đẫm của mình về phía Nhi, cô tiến đến kéo tay Uyển Uyển ra khỏi tay Như..
- nó là kẻ trộm!_ Uyển Uyển mắt đăm
đăm nhìn, Như sợ quá lui ra sau bám vào gấu áo Nhi..mắt lấm lét nhìn người kia
- ai nói cậu đó là kẻ trộm?_ Nhi lạnh tanh nhìn Uyển Uyển
- không kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/3151839/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.