- anh! Liệu có quá vội vàng không?_ Thiên An quay sang
- anh cũng không biết nữa..
- em biết thời gian qua anh đã khổ sở như thế nào mà! Nhưng nếu là cô ấy! Chắc chắn em sẽ không điên mà đồng ý yêu cầu của anh đâu! Anh không thấy lạ sao?
Thiên Ân im lặng không trả lời, nếu nói lạ thì có lạ thật, nhưng cậu vẫn tin tưởng rằng đó chính xác là Uyển Nhi.. Nói cậu yêu đến mức mù quáng cũng đúng.... Không sai, con người cậu là vậy..
Chiếc xe dừng trước cổng, hai anh em mở cửa đi vào nhà, chẳng thấy mùi thơm của thức ăn như mọi khi nữa, chỉ là không khí vắng vẻ, lạnh tanh..
- này!! Nhi đi đâu rồi nhỉ?_ Thiên An ngó quanh
- anh chịu! Chắc con nhỏ ngốc đó lại ra sau nhà nghịch với Thiên Linh rồi!_ Thiên Ân vừa dứt câu, chú cún nhỏ lóc nhóc dưới gầm bàn chui ra..
- Thiên Linh ở đây này!_ Thiên An bế cún con lên vuốt ve..bộ lông mượt màu trắng ngà này
- em lấy máy gọi cho cô ấy đi!_ Thiên Ân quay lên phòng. Thiên An lôi máy ra gọi..
" tút tút tút... Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."
Cậu cụp máy, thả cún con xuống đi lên phòng, Thiên Linh ngúng nguẩy lon ton chạy theo sau
- anh à! Không nghe máy!_ Thiên An mặt có chút lo lắng, lúc nãy đã không thấy Nhi ở trường rồi.. Chẳng biết cô có bị sao không nữa
- em gọi lần nữa xem!_ Thiên Ân cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-dao-thoi-va-con-nho-ngoc/3151835/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.