Chương trước
Chương sau
Bắt đầu từ khi nào, hắn cảm thấy ở cùng Mạc Bảo Bảo áp lực càng lúc càng lớn? Hắn cảm thấy không chịu nổi? Bắt đầu từ khi nào, hắn thay đổi, hắn bắt đầu tính kế đây?
Là thời điểm ở nhà trẻ, bữa cơm của Mạc Bảo Bảo luôn phong phú? Là thời điểm tiểu học, nhìn Mạc Bảo Bảo cho dù không nghe giảng bài, chưa bao giờ làm bài tập, cũng có thể làm lớp trưởng? Hoặc là mỗi lần hắn liều mạng cố gắng, cố gắng đọc sách, cố gắng học tập, cố gắng học võ, cố gắng phong phú chính mình, muốn cùng Mạc Bảo Bảo kéo gần chênh lệch, lại luôn phát hiện khoảng cách của bọn họ xa không thể gần..
Chẳng sợ thành tích của hắn luôn hạng nhất, Mạc Bảo Bảo thi nộp giấy trắng, hàng năm top 3 học sinh giỏi luôn có Mạc Bảo Bảo.
Sau này Mạc Bảo Bảo nói không muốn đi học là có thể không đi học, mà hắn lại sợ nếu Bảo Bảo không đi học, Mạc lão gia cũng không muốn vì duy trì hắn đi học mà muôn vàn thiết kế, suy tính tất cả. Hắn muốn tới sinh nhật chính mình mới có thể có một món đồ chơi, mà đồ chơi của Mạc Bảo Bảo cơ hồ mỗi ngày đều đổi mới không có bị lặp lại, hắn không thích chơi búp bê, hắn thích chơi súng, nhưng Mạc Bảo Bảo thích chơi búp bê, cho nên hắn sẽ cùng Bảo Bảo mặc quần áo cho búp bê, muốn cho Mạc Bảo Bảo vui vẻ..
Đúng vậy, trước khi ly hôn Ninh Phượng Nam nhớ tới ngày tháng trước kia, từng điểm từng điểm đều là thống khổ bóng dáng.. nhưng hắn lại quên mất, ban đầu hắn cũng từng cao hứng. Hắn mặc nhiên hưởng thụ Mạc Bảo Bảo mang cho hắn các loại ưu việt, lại không muốn chính mình chịu một chút ủy khuất.
Đợi khi hắn công thành danh toại, đợi khi hắn không cần dựa vào Mạc Bảo Bảo, liền khẩn cấp muốn tự do, muốn rời khỏi Mạc Bảo Bảo. Vì thế hắn vì không muốn người Ninh gia chán ghét hắn mà hao hết tâm tư, khi hắn dần dần hiểu được Mạc Bảo Bảo ở Ninh gia có địa vị ý nghĩa như thế nào, hắn bắt đầu tính kế.
Nhờ Mạc Bảo Bảo mà hắn ngày càng có nhiều cơ hội xuất hiện trước mặt Ninh lão gia, hắn có thể đi theo Mạc Bảo Bảo tiếp xúc càng nhiều đại nhân vật chỉ xuất hiện trên tivi.
Hàng ngày hắn liều mạng tích lũy tri thức, nắm giữ các cơ hội nhờ Bảo Bảo mới có được mà triễn lãm trước mặt mọi người, làm cho thế hệ trước chân chính cảm thấy hắn Ninh Phượng Nam không hề là Ninh gia tư sinh tử không thể hiện diện nơi thanh nhã, mà là danh chính ngôn thuận Ninh gia tiểu thiếu gia. Hắn cố gắng đạt được sự yêu thích của Mạc lão gia, sau đó là gia gia hắn, lại đến hắn khó có thể tưởng tượng vinh quang. Hắn thành điển phạm của con em mọi nhà học tập, nhưng điều kiện tiên quyết là vì Mạc Bảo Bảo.
Sở hữu giá trị của hắn đều là vì Mạc Bảo Bảo.
Hắn 15 tuổi tốt nghiệp đại học lập tức nhập ngũ là vì Mạc Bảo Bảo, bởi vì Mạc lão gia hy vọng hắn có thể sớm trưởng thành, cho nên hắn đành từ bỏ học bổng nghiên cứu sinh của Đại học Havard, buông tha yêu thích của mình tiến vào bộ đội lịch lãm.
Hắn chịu khổ, là phải, hắn cố gắng, là hiển nhiên, mà hắn lên chức lại quy công cho Mạc lão gia, là do Mạc Bảo Bảo, mỗi lần người khác nhìn hắn, đều là nhìn phía sau hắn Mạc Bảo Bảo.
Không cần nói cũng biết, hắn là phải cùng với Mạc Bảo Bảo kết hôn.
Chuyện này khi hắn 8 tuổi, mẹ hắn liền nói cho hắn, hơn nữa hàng năm đều nói! Mạc lão gia tuy không nói rõ, lại có lần thấy hắn cùng nữ chiến hữu ăn cơm trong bộ đội liền nổi giận, ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho, trực tiếp điều hắn đến Tây Tạng đóng quân, làm cho hắn thật vất vả cố gắng mới thăng lên chức Thiếu Úy liền hóa thánh hư ảo.
Lần đầu tiên, hắn cảm thấy khuất nhục..
Nhưng hắn chỉ có thể nhẫn chịu, bởi vì hắn muốn trưởng thành, lần đầu tiên hắn nhận thức chính mình nhỏ yếu!
Trong mắt người khác, hắn được xưng là niên thiếu hữu vi, nhưng ở trước mặt những người như Mạc lão gia, hắn Ninh Phượng Nam căn bản yếu ớt không chịu nổi một kích. Tựa như lần này, một câu của Mạc lão gia, hắn liền bị điều đến biên cảnh, ngay cả cơ hội để hắn giải thích, làm sáng tỏ cũng không cho.
Kỳ thật Mạc lão gia không cần biết lần đó là hiểu lầm hay không, ông chính là mượn cơ hội lần này làm cho hắn hiểu được vị trí của hắn, cho hắn biết nếu không phải vì Mạc Bảo Bảo thích hắn, hắn căn bản không là cái gì cả! Ông có thể vì Mạc Bảo Bảo mà cất nhắc hắn, cũng sẽ bởi vì Mạc Bảo Bảo mà làm cho hắn ngã xuống đáy, điều này cần chính hắn cân nhắc, cần hắn nắm chắc đúng mực! Hắn căn bản không có tư bản làm chuyện có lỗi với Mạc Bảo Bảo.
Vì thế hắn chỉ có thể một bên ở biên giới Tây Tạng "lịch lãm", một bên nghĩ trăm phương nghìn kế đem tin tức bản thân truyền cho Mạc Bảo Bảo, để cho cô vì hắn cầu tình.
Hắn không phải vật sở hữu của Mạc Bảo Bảo, lại làm bất cứ chuyện gì cũng không thể không lấy Mạc Bảo Bảo làm điểm xuất phát.
Hắn bắt đầu chú ý ngôn hành cử chỉ của chính mình, hắn trở nên càng ngày càng vĩ đại, hắn đối với Mạc Bảo Bảo cũng càng ngày càng tốt, tốt đến ngay cả khi hắn hồi tưởng lại cũng cảm thấy bất khả tư nghị. Làm cho hắn cũng không phân biệt rõ hắn là thật sủng cô hay là hắn đang diễn trò.
Theo thời gian một năm một năm trôi qua, mọi người như đèn kéo quân chậm rãi thay đổi, Mạc Bảo Bảo trưởng thành một cô gái kiêu dương như lửa, quang hoa của Bảo Bảo che lấp hết người khác trong đại viện, ngay cả Chủ tịch ở nhà cách vách cũng từng khen "Mạc Bảo Bảo nhà lão Mạc là nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp nhất!", nhưng Mạc Bảo Bảo chỉ tâm tâm niệm niệm thích một người, đó là nhỏ hơn cô 2 tuổi Ninh Phượng Nam.
Mạc Bảo Bảo học xong sơ trung sau đó không muốn đi học, Mạc lão gia cũng không nói gì, chỉ mời trong nước nhân sĩ nổi tiếng trong ngành giáo dục đến nhà dạy Bảo Bảo, sau đó Bảo Bảo liền không cần đến trường.
Mạc Bảo Bảo học lễ nghi, thư pháp, còn có Hán ngữ, học lễ nghi và thư pháp là Bảo Bảo yêu cầu, học Hán ngữ là Mạc lão gia yêu cầu, còn có hai môn là đàn dương cầm và tỳ bà. Học đàn dương cầm là vì bà nội của Mạc Bảo Bảo, nữ sĩ Trần Ái Hoa từng đàn dương cầm thập phần tốt, từ nhỏ đã nghe Mạc lão gia nhắc tới, cho nên Mạc Bảo Bảo muốn học. Học tỳ bà là do Ninh Phượng Nam từng nói "tay ôm tỳ bà che khuất nửa gương mặt, nữ tử như vậy, đích thực là phong hoa tuyệt đại.."
Năm Mạc Bảo Bảo mãn 16 tuổi, Floyd rời đi Mạc gia, trở về Thụy Sĩ nhận chức Viện Trưởng Viện Y Học Thụy Sĩ, đã trị liệu xong cho Mạc Bảo Bảo. Khi đó thấy tâm lý Mạc Bảo Bảo tuy rằng trưởng thành không thực khỏe mạnh, đối với Mạc lão gia vẫn có rất lớn tâm lý cố chấp, bất quá, cô đối với Ninh Phượng Nam cũng có mãnh liệt cảm xúc chấp nhất, cho nên dù sau này Mạc lão gia qua đời, Mạc Bảo Bảo trừ bỏ sẽ khổ sở, hẳn là sẽ không làm ra hành động cực đoan. Hơn nữa hắn xem Ninh Phượng Nam cũng không phải người đoản mệnh, cho nên có Ninh Phượng Nam bên cạnh, Mạc Bảo Bảo sẽ không có vấn đề gì lớn.
Sau đó, Mạc Bảo Bảo cùng Ninh Phượng Nam cảm tình ngày càng nồng hậu, Mạc Bảo Bảo có thể nói là khẩn cấp, một khắc cũng không muốn chờ phải gả cho hắn.
Vì thế năm Ninh Phượng Nam 18 tuổi, thân cưỡi ngựa trắng, dẫn một đám con em cán bộ cao cấp nâng kiệu, phía sau là một hàng xe cao cấp, tiến hành thời điểm đó cực long trọng hôn lễ cưới Mạc gia quý giá nhất minh châu – Mạc Bảo Bảo năm ấy 20 tuổi.
Khi hắn vạch khăn voan hồng của Mạc Bảo Bảo, Bảo Bảo sáng lạng lúm đồng tiền xuất hiện trong mắt Ninh Phượng Nam, hắn chỉ có thể nói, không gì sánh kịp sự xinh đẹp của Mạc Bảo Bảo.
- A Nam, mũ phượng này thật nặng đó.. - Mạc Bảo Bảo bắt đầu yếu ớt oán giận, lại kéo qua Ninh Phượng Nam tay, nhẹ nhàng nắm trong tay, có chút thẹn thùng hỏi – A Nam, anh có vui không?
- Bảo Bảo. – Ninh Phượng Nam có chút không thể nề hà cười rộ lên nói, - Bảo Bảo, em không thể đứng đắng đem lễ nghi hoàn thành sao?
- Ai nha, anh cũng không phải người khác.. - Mạc Bảo Bảo làm nũng nói.
- Thế anh là ai? – Ninh Phượng Nam cười tủm tỉm hỏi.
- Anh là A Nam của em! – Mạc Bảo Bảo yếu ớt than thở, một phen lấy rượu làm lễ hợp cẩn trên bàn, sau đó chủ động khoác qua cánh tay Ninh Phượng Nam, hào hùng vạn trượng uống một hơi cạn sạch. Mà Ninh Phượng Nam cũng không so đo Mạc Bảo Bảo đoạt nổi bật của hắn, một bên ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Mạc Bảo Bảo.
- Anh nhìn cái gì vậy A Nam? – Bảo Bảo thẹn thùng sẵng giọng.
- Nhìn em nha! – Ninh Phượng Nam cười hì hì trả lời.
- Em có cái gì đẹp mặt? Nhìn nhiều năm như vậy, anh còn xem không ngấy sao? – Mạc Bảo Bảo nhẹ giọng nói nhỏ, sắc mặt phím hồng, lại diễm như đào, xinh đẹp không thể phương vật.
Ninh Phượng Nam càng phát ra ý loạn tình mê, nhẹ nhàng nâng tay mơn trớn khuôn mặt mềm mại như trẻ con của Mạc Bảo Bảo, không yên lòng trả lời.
- Không đồng dạng như vậy, Bảo Bảo, lúc trước em không phải vợ của anh, cho nên sợ em giận, anh không dám làm càn nhìn em như vậy..
- Nói năng ngọt xớt.. - Mạc Bảo Bảo càng thêm ngượng ngùng, thanh âm phát ra trầm thấp, trong lòng lại ngọt như ăn mật đường.
Sau đó thanh âm dần dần thấp đi xuống, Ninh Phượng Nam một phen ôm lấy Mạc Bảo Bảo hướng bên giường đi đến.
Trong mắt những người khác, Ninh Phượng Nam lên chức là đương nhiên.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Khó Ưa Và Nàng Ngốc |||||
Bởi vì vô luận như thế nào, Mạc lão gia cũng đã 90 tuổi, ông bồi Mạc Bảo Bảo không được bao nhiêu năm nữa, nên ông muốn đề bạt Ninh Phượng Nam, làm cho hắn tiếp tục sủng Mạc Bảo Bảo. Cho nên, năm Ninh Phượng Nam 20 tuổi đã thành Đại Tá, 27 tuổi trở thành trong lịch sử trẻ tuổi nhất Thiếu Tướng cũng là hợp lý.
Năm Mạc Bảo Bảo 25 tuổi Mạc lão gia qua đời, Mạc Bảo Bảo tuy rằng bi thương, cảm giác thống khổ không tự thoát ra được, có Ninh Phượng Nam làm bạn vượt qua cửa ải khó khăn này.
Sau đó Mạc Bảo Bảo không muốn thấy cảnh thương tình, liền cho Trương mẹ một khoảng tiền, lại an bài cho con của Trương mẹ một công việc tốt, rồi phân phát từng từ nhỏ chiếu khán cô lớn lên các hạ nhân. Ngay cả Mạc lão gia từng ở nhà cô cũng trả lại cho quốc gia, chính mình chuyển ra cùng Ninh Phượng Nam ở tại khu biệt thự B vùng ngoại ô.
Ninh Phượng Nam vẫn sủng cô như tâm can bảo bối, cho đến năm cô 28 tuổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.