Đi đến Từ Ninh cung, Đường Nhược Ảnh hơi sửng sốt một chút, Từ Ninh cung này, không giống cái loại uy nghiêm lạnh lùng trong truyền thuyết, ngược lại lại có vài phần thanh lịch cùng ấm áp.
“Các ngươi đến rồi.” Một giọng nói từ ái cắt đứt suy nghĩ của nàng, theo tiếng nói nhìn lại, Đường Nhược Ảnh lại sửng sốt, vị này chính là Thái Hậu??? Xem trang phục kia, chắc hẳn là không sai.
Chỉ là, vẻ mặt tươi cười từ ái kia, lại làm cho nàng có chút ngoài ý muốn, dáng vẻ Thái Hậu không phải nên là cái loại cao cao tại thượng, vẻ mặt lạnh như băng, hoặc là vẻ mặt hung ác hay sao???
Làm sao có thể từ ái như vậy, quan trọng là, nụ cười từ ái kia làm cho người ta không hề có cảm giác nửa điểm giả dối nào.
“Ảnh nhi đúng là càng lớn càng xinh đẹp.” Một đôi mắt đẹp chuyển hướng sang Đường Nhược Ảnh, trong ánh mắt, hiện lên sự kinh hỉ không hề che giấu. Nói là kinh hỉ một chút cũng không khoa trương, không chỉ là đối với sắc đẹp của nàng, mà còn có một loại cảm giác giống như kích động khi nhìn thấy được tia hy vọng.
Một đôi tay, gắt gao nắm lấy tay Đường Nhược Ảnh:” Nào, nào, ngồi bên cạnh ai gia, để cho ai gia nhìn cho thật kỹ nào.” Khi nói chuyện, liền thật sự lôi kéo Đường Nhược Ảnh ngồi cạnh bà, không cần khoa trương như vậy chứ?? Xem ra, Thái Hậu đúng là thật thích nàng, hơn nữa nàng có thể cảm giác được, Thái Hậu hình như đang đem hi vọng gì đó ký thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/180966/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.