“Tự nàng đi nói với Ảnh nhi đi.” Đường Nhược Ảnh vừa về đi vào đại sảnh, đã thấy Đường Hứa vẻ mặt phẫn nộ nhìn Lam Như Tâm, trong giọng nói cũng tràn đầy tức giận.
Lam Như Tâm ngồi ở một bên, thương tâm khóc.
Đường Nhược Ảnh ngây ngốc, đây là chuyện gì a, mấy ngày qua, nàng đều nhìn thấy, Đường Hứa đúng là rất yêu Lam Như Tâm, theo lúc bình thường, đều đối xử Lam Như Tâm rất ôn nhu săn sóc, hôm nay là làm sao vậy???
“Ảnh nhi, là mẫu thân không tốt, mẫu thân thực xin lỗi con, mẫu thân không nên đồng ý cho con tiến cung, không, không đúng, mẫu thân không đồng ý. Mẫu thân hẳn là nên cự tuyệt... Nhưng mà... Nhưng mà, mẫu thân rõ ràng đã cự tuyệt, nhưng mà Thái Hậu... Hoàng Thượng...” Lam Như Tâm vừa thấn Đường Nhược Ảnh tiến vào, liền rất nhanh đi về phía nàng, gắt gao lôi kéo nàng, vừa khóc vừa nói.
Tuy rằng lời của nàng có chút không đầu không đuôi, nhưng Đường Nhược Ảnh đều nghe hiểu được, hẳn là muốn nàng tiến cung. Nhưng hình như không phải là ý của Lam Như Tâm, chẳng lẽ là Thái Hậu, hoặc là ý của Hoàng Thượng, nhưng mà, không có lý do nha, sau sự kiện kia, ngay cả dân chúng bình thường đều không muốn cưới nàng, huống chi là Hoàng Thượng nha?
“Mẫu thân, chậm rãi nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đường Nhược Ảnh nhẹ nhàng lôi kéo tay nàng, thấp giọng an ủi.
Lam Như Tâm mới chậm rãi đem chuyện hôm nay tiến cung nhất nhất kể cho Đường Nhược Ảnh nghe:“Ảnh nhi, mẫu thân xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/180964/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.