“Ân.” Rầu rĩ lên tiếng, lần này mới đem quyển sáh trên tay trả lại cho Quân Vô Oánh…
Chỉ là, hai người hình như đều không có ý định rời đi, Quân Vô Ngân hẳn là muốn ở lại nghe rốt cuộc Phong Dật Hiên sẽ ứng phó như thế nào, mà Quân Vô Oánh lại vô hạn chờ mong có thể mượn cơ hôi này để nhìn thấy Phong Dật Hiên.
“Hai người các ngươi không có việc gì thì trở về trước đi, trẫm cũng hồi ngự thư phòng.” Đáng tiếc, Hoàng Thượng không có cho bọn họ cơ hội như vậy, thấp giọng phân phó một tiếng, liền đứng dậy, đi về phía ngự thư phòng…
Quân Vô Oánh hơi cắn môi một chút, trên mặt rõ ràng là rất thất vọng, nhưng mà trong đôi mắt lập tức linh động ngay, trong đó còn chất chứa thêm ánh sáng khác thường, không thể giáp mặt nhìn, nàng có thể ở rất xa nhìn cũng được nha.
Quân Vô Ngân lại vẫn không nhanh không chậm tiếp tục thưởng thức ly trà trong tay, trong đôi mắt sâu không thấy đáy vẫn ẩn giấu ý cười như có như không, không ai biết giờ phút này hắn đang suy nghĩ cái gì.
………………
Sau khi Phong Dật Hiên nghe thấy Hoàng Thượng truyền chiếu, càng thêm kinh ngạc khó có thể tin, hắn vạn lần không ngờ, sách kia thế nhưng lại bán chạy đến thế, càng thật không ngờ, quyển sách bìa cứng kia thế nhưng lại có thể bán được một vạn lượng hoàng kim một quyển, hơn nữa càng làm cho hắn rung động hơn là khi, mười quyển sách bìa cứng còn chưa đến hai canh giờ đã bán sạch rồi, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/1532187/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.