Phong Dật Hiên chỉ cảm thấy bản thân mình hình như lập tức rơi vào hầm băng, nháy mắt bị đông lại, thẳng tắp đứng ở lối đi cầu thang, quên luôn cả bước về phía trước. Lần đầu tiên, hắn mất đi sự bình tĩnh của mình.
Nàng, làm sao có thể ở một chỗ cùng nhị vương gia? Đối với nhị vương gia, hắn hẳn có thể xem như rất hiểu biết, nhị vương gia rất ít chủ động đi làm một chuyện, càng không thể sẽ chủ động đi tìm một người, cho dù ngay cả Hoàng Thượng mỗi lần có việc đều phải phái người đi Vương phủ mời hắn.
Mà nay, Vương gia thế nhưng lại cùng nàng ngồi ở chỗ này? Giờ phút này, nàng lẳng lặng ngồi ở đằng kia, bất động không nói, lại vẫn có một loại độc đáo làm cho người khác không thể xem nhẹ.
Nàng bây giờ, là nàng ngày đó hắn từng chứng kiến, chân thật chính là nàng, không mang theo nguỵ trang gì, tâm Phong Dật Hiên trong nháy mắt lạnh đi vài phần, hắn thậm chí quên cả tiếp tục đi về phía trước, quên hẳn luôn cả phản ứng.
“Hiên, ngươi làm cái gì vậy?” Trưởng Tôn Dự đi ở phía sau hắn có chút không hiểu, nhìn qua trên người hắn, lại nhìn lên trên lầu, khi nhìn thấy Quân Vô Ngân, cũng ngây ngốc sửng sốt một chút, dù sao trường hợp có thể nhìn thấy Quân Vô Ngân này, thật là rất khó…
Trường hợp Quân Vô Ngân xuất hiện trước mặt công chúng như vậy rất ít.
“Vương gia???” Kinh ngạc hô, đột nhiên ý thức được chính mình luống cuống, giẫm chân tại chỗ vài cái, đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chong-ruong-bo-cung-tieu-dao/1532169/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.