Trong một mảng đạn mạc “Cuối cùng anh cũng có chút dáng vẻ của tổng tài bá đạo rồi", Thẩm Tân xử lý cá chình đâu vào đấy, lấy cua ra, nhường chỗ nướng cá.Anh còn nấu trước một nồi cơm, nấu nhiều, có lẽ đủ sáu người ăn.Sau khi làm xong hết, Thẩm Tân rửa tay sạch sẽ lên lầu gọi cô gái nhỏ của anh xuống ăn cơm.Khương Mạc ra ngoài chạy một vòng, mệt lả, tắm xong mặc quần áo vào, cảm thấy hơi buồn ngủ, vốn muốn nằm một lúc, ai ngờ cứ nằm cứ nằm rồi ngủ quên lúc nào không biết.Lúc Thẩm Tân đi vào cô không hề biết.Nhân viên đi theo quay phim theo ngay sau Thẩm Tân, anh còn quay đầu lại ra hiệu nhân viên nhỏ tiếng một chút, đạn mạc lại được một trận sói tru.Phía nam thời tiết nóng, trên người Khương Mạc chỉ đắp một chiếc chăn mỏng, đôi chân lộ ra bên ngoài, nằm nghiêng người, ngủ khá say.Anh không vội gọi cô dậy, ngồi lên giường thò tay dùng ngón tay gãi nhẹ vào lòng bàn chân cô.[Ha ha ha anh rể thật xấu xa!][Ôi mẹ ơi, cách gọi dậy này cũng quá dịu dàng rồi đi, tôi đi chết đây.][Hix hix hix, muốn có người cũng có thể gọi tôi dậy như thế này, nếu có thể đẹp trai như Thẩm Tổng thì càng tốt.][Bố tôi gọi tôi dậy đều dịu dàng như vậy (vẫy tay.jpg).]Lòng bàn chân của Khương Mạc bị quấy rối, hừ hừ một tiếng rồi giơ chân đạp một cước, cũng không biết đạp trúng cái gì, bị ai đó nắm lấy mắt cá chân.Giọng nói mang theo ý cười của Thẩm Tân vang lên ngay bên cạnh: “Khương Mạc Mạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chiem-lay-than-hinh/4602289/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.