Thẩm Tân về đến nhà, phòng khách không có người, anh thay dép đi vào nhà, đẩy cửa phòng ngủ ra, cười.Cô gái nhỏ mặc váy ngủ, đưa lưng về phía cửa không biết đang đùa nghịch cái gì, đường cong eo mông yểu điệu, còn cả đôi chân nhỏ trắng như tuyết cong lên, lắc qua lắc lại.Yết hầu anh hơi động, lặng lẽ lại gần, chạm vào đùi non mịn màng của cô gái.“Mạc Mạc….”Anh nhẹ nhàng gọi cô một tiếng, giọng nói trầm khàn.Khương Mạc không nhanh không chậm giấu đồ vật trong tay xuống dưới người, đưa mắt nhìn anh: “Ca ca~”Ánh mắt cô gái kiều diễm, vô cùng mê người, một tiếng ‘ca ca lại triền miên lâm li, giống như lông vũ đùa nghịch trong lòng anh.Ánh mắt Thẩm Tân thâm sâu, cúi đầu hôn lên, mơ hồ nói: “Tiểu yêu tinh, học nhanh thật…..”Mới hai lần đã biết làm thế nào để câu dẫn anh, sau này còn phải thế nào?Thẩm Tân một bên giả vờ giả vịt cảm khái, một bên cảm nhận sự nhiệt tình khiến người ta vui mừng kinh ngạc của cô gái nhỏ nhà mình.D.ục vọng giống như mạng nhện, lặng lẽ quấn chặt lấy anh, siết vào tận xương tuỷ.Đột nhiên, một tiếng kim loại va vào nhau vang lên giòn tan, tiếp đến là cổ tay lành lạnh, sau đó lại là tiếng lạch cạch, anh ngây người một lúc, nâng mắt nhìn thì thấy tay trái của mình bị còng tay khóa lại, đầu kia khoá vào đầu giường.Anh nhướng mày cười cười, khàn giọng nói: “Muốn còng chặt ca ca lại chơi sao? Em học được từ đâu vậy? Hửm?”Tán tỉnh xong, cuối cùng anh mới ý thức được có gì đó sai sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chiem-lay-than-hinh/4602284/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.