Khách sạn Esports thực chất là quán cà phê internet cao cấp, chiếm diện tích nhiều nhất trong phòng chính là một hàng năm chiếc máy tính xịn sò ở bên cạnh, trong góc đặt một chiếc giường hai tầng kiểu giống như trong ký túc xá trường, vô cùng chật hẹp.Hạ Tiến ngồi trên giường, cặp mắt vô thần, hai chân tách ra, giống như con ếch bị lột da, không chút linh hồn.Sao có thể chứ?Người mà cậu ta bội phục nhất mất tích mười năm, cuối cùng xuất hiện, người thật là nữ minh tinh mà cậu bôi đen suốt bảy năm.Là thế giới này điên rồi hay là cậu ta điên rồi?Lúc Hạ Tiến và Khương Mạc quen nhau mới có mười hai tuổi, là một đứa nhóc tiểu học ngốc nghếch tự cho ông đây là người lợi hại nhất, trong game treo đánh* một đám người trưởng thành, cảm thấy bản thân chính là Độc Cô Cầu Bại, kết quả nghe nói trong hệ thống còn có một cao thủ học cấp hai còn lợi hại hơn mình, gọi là Vương Tước, một ngày nào đó vén ống tay áo, hét lớn trên loa, muốn khiêu chiến với Vương Tước.(*Treo đánh: từ ngữ mạng được dùng trong game, ý nói đánh thắng một cách dễ dàng.)……..Kết quả bị trừng trị trước mặt mọi người, bị treo đánh cả quá trình.Cậu ta không phục, ngày thứ hai lại nhảy ra khiêu chiến.Lại một lần nữa bị treo đánh.Lần thứ ba……… Lần thứ tư………… Lần thứ năm………Đến lần thứ bảy sau khi bị đánh đến mức không còn sức lực phản đòn, cậu ta đột nhiên hiểu rằng _ _ Đây chính là vận mệnh mà ông trời sắp đặt cho cậu ta, cậu ta được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-chiem-lay-than-hinh/4602224/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.