*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiếc xe của Dăng Lãng dừng trước cổng ngôi biệt thự của Lê Đan. Nhìn sự hoành tráng trước mắt mà cậu không khỏi trầm trồ. Quay sang nhìn Anh Ngọc, cậu ngạc nhiên đến mồm cứ há hốc, không thể khép lại.
- Chị Anh Ngọc, thật sự là chị đang ở đây sao?
- À, phải đó.- Anh Ngọc cười trừ.- Đây là nhà người quen, chị chỉ ở tạm mà thôi.
- Ngôi nhà đẹp quá! Mà chị phải ở đây luôn à?- Dăng Lãng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn cô.
- Không phải vậy, chị chỉ ở một thời gian thôi.
Anh Ngọc vội xua tay từ chối. Đúng là cô chỉ ở đây một thời gian. Rồi cũng sẽ đến lúc Lê Đan đồng ý buông tha cho sinh mạng nhỏ bé này. Không chừng sau này bản thân còn bị anh ta đuổi đi cũng nên. Tốt nhất nên giữ khoảng cách, đến khi đó thì sẽ không có gì rắc rối cả.
- Mà thôi, em về đây. Chị phải ngủ sớm để giữ gìn sức khỏe đó.
- Uhm, cảm ơn em.
Anh Ngọc gật đầu rồi nhìn theo bóng dáng của Dăng Lãng cho đến khi cậu đã chạy khuất. Thở dài một cái, cô quay người vào trong. Phải rồi, cả hai cũng chỉ ràng buộc bởi hợp đồng. Sớm muộn gì giữa hai người cũng sẽ kết thúc sớm thôi. Không chừng ngày mai anh ta cưới vợ rồi tống cô ra đường ngay cũng nên.
Nhìn xung quanh sân vườn một cái, cảm thấy khác lạ nên Anh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-cha-ban-cho-hao-thieu/85188/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.